Post: : Admin

Thiền sư Dược Sơn Duy Nghiễm họ Hàn, quê ở Giáng Châu (Sơn Tây). Năm mười bảy tuổi, Sư Dược Sơn Duy Nghiễm theo thiền sư Huệ Chiếu ở Tây Sơn Triều Dương xuất gia. Đời Đường niên hiệu Đại Lịch thứ tám (774), Sư thọ đại giới nơi luật sư Hy Tháo ở Hoành Nhạc. Sư học thông kinh luận, nghiêm trì giới luật.



Dược Sơn Duy Nghiễm (zh. yàoshān wéiyǎn 藥山惟儼, ja. yakusan igen)

Thiền sư Dược Sơn Duy Nghiễm


Một hôm Thích sử Lý Cao ở Lãng Châu, nghe danh Sư, nhiều phen sai người đến thỉnh mà Sư không đi. Ông đích thân lên núi yết kiến Sư. Sư cầm quyển kinh xem không nhìn lại. 

Thị giả bạch: Thái thú đến đây ạ!
Lý Cao nóng nảy nói: Thấy mặt không bằng nghe danh.
Sư gọi: Thái thú!
Lý Cao: Dạ!
Sư bảo: Sao lại quý lỗ tai mà khinh con mắt?
Lý Cao chấp tay xin lỗi, rồi hỏi: Thế nào là đạo?
Sư lấy tay chỉ trên, chỉ dưới, hỏi: Hội chăng?
Lý Cao thưa: Chẳng hội.
Sư bảo: Mây ở trời xanh, nước trong bình. 
Lý Cao vui mừng thỏa thích làm lễ, trình một bài kệ:

Luyện được thân hình giống nhạn hình
Dưới tùng ngàn gốc hai hòm kinh
Ta tìm hỏi đạo không lời khác
Mây ở trời xanh, nước trong bình.

Ngày khác Sư lên núi đi kinh hành, chợt mây tan thấy trăng sáng, Sư cười to một tiếng, vang xa gần chín mươi dặm. 
Dân chúng ở xa nghe tiếng, hôm sau tìm đến hỏi tăng chúng. 
Tăng chúng bảo: Đó là tiếng của Hòa thượng đêm qua ở trên núi cười.

Ông Lý Cao nghe việc này lại làm bài thơ tặng:

Chọn nơi xa vắng hợp lòng quê
Năm tròn mặc khách đến hay về
Có khi tiến thẳng lên đảnh núi
Mây tan trăng hiện tiếng cười hề!

Trích Thiền sư Trung Quốc