Post: : Admin

Tổng hợp hơn 500 câu Ca dao tục ngữ Việt Nam hay nhất, ca dao về Cha Mẹ, tục ngữ về thầy cô, ca dao tục ngữ xóm giềng, xã hội. Giúp bạn biết về lời vàng câu tục ngữ ca dao Việt Nam



Ca dao tục ngữ Việt Nam tổng hợp hay nhất

Là người Việt Nam chưa chắc bạn đã biết về các ca dao, tục ngữ dân gian của mình. Đây là tư liệu các câu ca dao thành ngữ tục ngữ Việt Nam dành cho bạn tham khảo. 


1. Tục ngữ là gì?

Tục ngữ là thể loại văn học dân gian nhằm đúc kết kinh nghiệm, tri thức của nhân dân dưới hình thức những câu nói ngắn gọn, súc tích, có nhịp điệu, dễ nhớ, dễ truyền. Nội dung tục ngữ thường phản ánh những kinh nghiệm về lao động sản xuất, ghi nhận các hiện tượng lịch sử xã hội, hoặc thể hiện triết lý dân gian của dân tộc.

2. Ca dao là gì?
Ca dao là thơ ca dân gian Việt Nam được truyền miệng dưới dạng những câu hát không theo một điệu nhất định, thường phổ biến theo thể thơ lục bát cho dễ nhớ, dễ thuộc.

Ca dao là một từ Hán Việt, theo từ nguyên, ca là bài hát có chương khúc, giai điệu; dao là bài hát ngắn, không có giai điệu, chương khúc.


Xem thêm >>275 câu tục ngữ Việt Nam


3. Ca dao tục ngữ về giữ chữ tín
Một lần bất tín, vạn lần bất tin.

Nghĩa là nếu một lần bạn đã thất hứa, thì sau này người ta sẽ không tin bạn nữa.

2. Quân tử nhất ngôn

Người quân tử chỉ nói một lời, tức đàn ông đã hứa là phải làm

3. Giấy rách còn giữ lấy lề

Mặc dù khó khăn, gian khổ nhưng vẫn giữ được lòng tin, đức hạnh và sự tín nhiệm đối với những người khác.

4. Chữ tín còn quý hơn vàng.

Tức nói vàng không mua được chữ tín.

5. Hứa hươu, hứa vượn

Hứa này, hứa kia, hứa các kiểu mà chẳng bao giờ làm

6. Treo đầu dê, bán thịt chó.

Ám chỉ những người thất hứa, không có chữ tín

7. Rao mật gấu, bán mật heo

Ám chỉ những người thất hứa, không có chữ tín

8. Rao ngọc, bán đá

Ám chỉ những người thất hứa, không có chữ tín

9. Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy.

Ý muốn nói người quân tử đã làm mất lòng tin thì 4 ngưa sẽ xé xác (câu này thường gặp trong phim cổ trang Trung Quốc)

10. Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng.

Để có được lòng tin từ người khác thì bạn trải qua biết bao điều, tuy nhiên chỉ 1 lần thất hứa bạn sẽ không còn lòng tin từ người khác.

11. Nhất ngôn cửu đỉnh

Ý nói rằng một lời nói đã lọt qua 9 cái đầu của hàm rang rồi thì khó lòng mà rút lại được.

12. Lời nói như đinh đóng cột

Đã nói ra thì chắc chắn phải thực hiện

13. Bảy lần từ chối còn hơn một lần thất hứa

Thà bạn từ chối không làm, còn hơn là nhận lời mà không làm chắc chắn sẽ mất lòng tin với người khác.

Ca dao 

Người sao một hẹn thì nên

Người sao chín hẹn thì quên cả mười

Có người thì hẹn một lần nhưng đều thực hiện được, giữ đúng lời hứa. Có người thì hẹn chín lần nhưng quên tới cả mười lần, tức là không thực hiện

2. Nói lời phải giữ lấy lời

Đừng như con bướm đậu rồi lại bay

Đã nói ra thì phải đảm bảo lời nói, đã hứa thì phải làm.

3. Nói chín thì phải làm mười

Nói mười làm chín, kẻ cười người chê.

Ý nghĩa của câu nói trên là nói ít, hứa hẹn ít mà chăm chỉ làm sẽ được mọi người yêu quý; còn nói nhiều, hứa hẹn nhiều mà lại làm ít thì chỉ là kẻ ba hoa, lười biếng, luôn bị người đời cười chê.

4. Kiếm củi ba năm, thiêu một giờ

Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng

Ý muốn nói làm ra, gây dựng lên thì khó, nhưng hủy hoại, phá đi thì lại quá dễ, nên cần phải biết trân trọng những thành quả đã làm ra, và làm gì cho xứng đáng với điều đó.

5. Hay gì lừa đảo kiếm lời

Cả nhà ăn uống, tội trời riêng mang.

Nói rằng làm người phải sống ngay thẳng và có chữ tín, đừng đi lừa đảo người khác sau đó những tội lỗi đều riêng bản thân mình phải nhận lấy.

4. Ca dao, tục ngữ về quan hệ xóm giềng, xã hội
- Ăn cây nào, rào cây ấy

- Kính lão, đắc thọ

- Bầu ơi thương lấy bí cùng

Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.

- Bán anh em xa mua láng giếng gần.

- Cái sảy nảy cái ung

- Cả giận mất khôn.

- Đói cho sạch, rách cho thơm.

- Không tham của người.

- Lạt mềm buộc chặt

Già néo đứt dây.

- Lời nói chẳng mất tiền mua,

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

- Một điều nhịn, chín điều lành.

- Một cây làm chẳng nên non

Ba cây chụm lại lên hòn núi cao.

- Mình vì mọi người, mọi người vì mình

- Nói lời phải giữ lấy lời

Đừng như con bướm đậu rồi lại bay.

- Nhặt được của rơi, trả người bị mất.

- Nhiễu điều phủ lấy giá gương

Người trong một nước thì thương nhau cùng.

- Ở hiền thì lại gặp lành

Những người nhân đức trời dành phúc cho.

- Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.

- Tối lửa tắt đèn có nhau.

- Thương người như thể thương thân.

- Trai thời trung hiếu làm đầu

Gái thời tiết hạnh là câu sửa mình.

- Xóm giềng tối lửa tắt đèn có nhau./.

5. Ca dao tục ngữ về cha mẹ
Tục ngữ về mẹ cha
1. Tử hiếu song thân lạc, gia hòa vạn sự hưng (thành).
→ Con cái hiếu thảo cha mẹ vui, gia đình hòa thuận mọi chuyện đều hưng thịnh, tốt đẹp.

2. Mồ côi cha, ăn cơm với cá. Mồ côi mẹ lót lá mà nằm.
→ Sự chu đáo và tình yêu thương của mẹ dành cho con dạt dào hơn cha. Không cha con vẫn đủ đầy nhưng không mẹ thì con cực khổ trăm bề.
 
3. Mẹ dạy thì con khéo, bố (cha) dạy thì con khôn.
→ Mẹ dạy con sự khéo léo, đảm đang, bố dạy con sự khôn ngoan ngoài xã hội.

4. Mẹ ngoảnh đi con dại, mẹ ngoảnh lại con khôn.
→ Con cái khi được sự quan tâm của mẹ sẽ ngoan ngoan, nên người. Đến khi mẹ lơ là, bỏ bê thì hư hỏng, dại khờ.

5. Mẹ giàu con có, mẹ khó con không.
→ Những gì con có đều là từ mẹ mà ra. Mẹ giàu có con được hưởng phước, mẹ nghèo khổ con thua thiệt người ta.

Ca dao về cha mẹ
1. Đêm đêm thắp ngọn đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

2. Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau.

3. Mẹ nuôi con bằng trời bằng bể,
Con nuôi mẹ con kể từng ngày.
 
4. Mẹ nuôi được mười con,
Mười con không nuôi được một mẹ.

5. Mẹ cha gánh vác hy sinh,
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.

6. Mẹ già ở tấm lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.

7. Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau.

8. Mẹ già hết gạo treo niêu,
Mà anh khăn đỏ khăn điều vắt vai.

9. Mẹ già như ánh trăng khuya,
Dịu dàng soi tỏ bước đi con hiền.

10. Mẹ còn chẳng biết là may,
Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con.

6. Một số câu ca dao tục ngữ nói về tính siêng năng kiên trì
TỤC NGỮ:

- Có chí thì nên

- Hữu chí cánh thành.

- Có chí làm quan, có có gan làm giàu.

- Người có chí thì nên, nhà có nền thì vững.

- Mưu cao chẳng bằng chí dày.

- Thua keo này bày keo khác.

- Trời sinh voi, trời sinh cỏ.

- Hết cơn bĩ cực, đến kì thái lai.

- Ai đội đá mà sống ở đời.

- Ba cái vui thì trẻ, ba cái bẽ thì già.

- Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo.

- Chớ vì nghẹn một miếng mà bỏ bữa bỏ ăn, chớ vì ngã một lần mà chân không bước.

- Có cứng mới đứng được đầu gió.

- Không vào hang hổ, sao bắt được hổ.

- Mảng lo khó, bó không chặt.

- Trăm bó đuốc cũng vớ được con ếch.

- Kiến tha lâu đầy tổ.

- Có công mài sắt có ngày nên kim.

CA DAO:

- Ngọc kia chuốt mãi cũng tròn,
Sắt kia mài mãi cũng còn nên kim.

- Dẫu rằng chí thiễn tài hèn
Chịu khó nhẫn nại làm nên cơ đồ.

- Ai ơi giữ chí cho bền
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai.

- Hãy cho bền chí câu cua,
Dù ai câu chạch câu rùa mặc ai.

- Người đời ai khỏi gian nan
Gian nan có thuở thanh nhàn có khi.

- Có bột mới gột nên hồ
Tay không mà dựng cơ đồ mới ngoan.

- Ai ơi giữ chí cho bền
Dù ai đổi hướng xoay chiều mặc ai.

- Trời nào có phụ ai đâu
Hay làm thì giàu, có chí thì nên.

- Non cao cũng có đường trèo
Đường dù hiểm nghèo cũng có lối đi.

- Non cao cũng có đường trèo
Những bệnh hiểm nghèo có thuốc thần tiên.

7. Các câu ca dao Việt Nam
1. Ai ai cũng có duyên phần,

Bon chen mặc kẻ, tảo tần thây ai.

2. Ai làm cái phận em nghèo,

Kém ăn, kém nói, kém điều khôn ngoan.

Bởi chưng chẳng có bạc vàng,

Cho nên em phải nhường khôn cho người.

3. Ai mà lấy thúng úp voi,

Úp sao cho khỏi lòi vòi, lòi đuôi?

4. Ăn nhanh, đi chậm, hay cười,

Hay mua đồ cũ là người Việt Nam.

5. Ăn rươi chịu bão cho cam

Không ăn chịu bão, thế gian cũng nhiều.

6. Ba đồng một mớ đàn ông,

Đem bỏ vào lồng cho kiến nó tha.

Ba trăm một mụ đàn bà,

Đem về mà trải chiếu hoa cho ngồi.

7. Bần gie, bần ngã, bần quỳ,

Cảm thương thân phận chia li thêm buồn.

8. Buôn bấc rồi lại buôn dầu,

Buôn nhiễu đội đầu, buôn nhẫn lồng tay.

Sầu về một tiết tháng giêng,

May áo cổ kiềng người mặc cho ai.

Sầu về một tiết tháng hai,

Bông chửa ra đài người đã hái hoa.

Sầu về một tiết tháng ba,

Mưa héo ruộng cà nắng cháy ruộng dưa.

Sầu về một tiết tháng tư,

Con mắt lừ đừ cơm chẳng buồn ăn.

Sầu về một tiết tháng năm,

Chưa đặt mình nằm gà gáy sang canh.

9. Buồn rầu, buồn rỉ, buồn nỉ, buồn non,

Buồn vì một nỗi sớm con muộn chồng.

10. Buồn từ trong dạ buồn ra,

Buồn anh ở bạc, buồn cha mẹ nghèo.

11. Buồn về một tiết tháng giêng,

May áo cổ kiềng người mặc cho ai.

Buồn về một tiết tháng hai,

Bông chửa ra đài người đã hái hoa.

Buồn về một tiết tháng ba,

Con mắt la đà trong dạ tương tư.

Buồn về một tiết tháng tư,

Con mắt lừ đừ cơm chả buồn ăn.

Buồn về một tiết tháng năm,

Chưa đặt mình nằm gà gáy chim kêu.

Buồn về tiết tháng sáu này,

Chồng cày vợ cấy chân chim đầy đồng,

Bấy giờ công lại hoàn công.

12. Cái vòng danh lợi cong cong,

Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào.

Cá trong lờ đỏ hỏe con mắt,

Cá ngoài lờ ngúc ngắc muốn vô.

Tung tăng như cá trong lờ,

Trong không ra được, ngoài ngờ là vui.

13. Chết thời cơm nếp thịt gà,

Sống thời xin bát nước cà không cho.

14. Có tiền chán vạn người hầu,

Có bấc có dầu, chán vạn người khêu.

15. Con cò mắc rò mà chết,

Con quạ mua nếp làm chay,

Con cu đánh trống ba ngày,

Chào mào đội mũ làm tầy đọc văn.

Láng giềng chạy đến lăng xăng,

Mua ba thước vải đội khăn cho cò.

16. Con quạ ăn dưa, bắt con cò phơi nắng,

Nghĩ chuyện đời, cò trắng quạ đen.

Con quạ mà biết mình đen,

Nó đâu có dám mon men tới cò.

17. Đêm qua ra đứng bờ ao,

Trông cá: cá lặn; trông sao: sao mờ.

Buồn trông con nhện chăng tơ,

Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai?

Buồn trông chênh chếch sao Mai,

Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ?

18. Đời cha đi hái hoa người,

Đời con phải trả nợ đời thay cha.

19. Đói lòng ăn quả khổ qua,

Nuốt vô thì đắng, nhả ra bạn cười.

20. Đời xưa kén những con dòng,

Đời nay ấm cật no lòng thì thôi.

21. Đời xưa quả báo còn chầy,

Đời nay quả báo một dây nhãn tiền.

22. Chùa nát nhưng có Bụt vàng,

Tuy rằng miếu đổ thành hoàng còn thiêng.

23. Ai đi cách trở sơn khê

Nhớ tô mỳ Quảng, tình quê mặn nồng.

24. Ai mà quyết chí tu hành,

Có đi Yên Tử mới đành lòng tu.

Chữ rằng phi hữu phi vô,

Có đi Đông độ mới đồ Tây phương.

25. Ai qua Yên Tử - Quỳnh Lâm,

Vĩnh Nghiêm chưa đến, thiền tâm chưa đành.

26. Ai về Bình Định mà nghe,

Nói thơ chàng Lía, hát vè Quảng Nam.

27. An Lãng bánh đúc, bánh đa,

Ngân Cầu bánh bỏng, Hương La bánh bèo.

28. An Phú nấu kẹo mạch nha,

Làng Vòng làm cốm để mà tiến vua.

Họ Lại làm giấy sắc vua,

Làng Láng mở hội kéo cờ hùng nghê.

29. Anh Sơn phủ bạc thiếp hòe,

Gió Nam Đàn thổi, Liễu về với xuân.

30. Ấy ngày mồng sáu tháng ba,

Ăn cơm với cà đi hội chùa Tây.

Hò chơi bên gái bên trai,

Xin cùng cô bác đừng ai nghi ngờ.

31. Bà phải có ông chồng phải có vợ,

Giàu thì một lọ khó thì một niêu.

Dù cho cha đánh mẹ treo,

Cũng không bỏ được Chùa Keo ngày rằm.

32. Ba Xã có lưới quăng chài,

Mật Ninh hút thuốc kéo dài cổ ra.

8. Ca dao tục ngữ về thầy cô
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.

Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước mong.

Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai

Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.

Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.

Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.

Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.

Ơn Thầy không bằng gốc bễ,
Nghĩa Thầy gánh vác cuộc đời học sinh.

Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.

Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.

Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy.

Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên.

Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần.

Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.

Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thức
Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương.

9. Những câu tục ngữ Việt Nam
A Ao có bờ sông có bến

Ách giữa đàng, quàng vào cổ: Tự ý mình, liên lụy vào việc người khác.
Ai ăn mặn, nấy khát nước: Ai làm quấy, làm ác thì sẽ chịu hậu quả.
Ai chê đám cưới, ai cười đám ma: Nhà có việc thì tùy sức mà làm, sợ gì thiên hạ dòm ngó cười chê.
Ai đội mũ lệch, xấu mặt người ấy: Ai làm quấy thì thiên hạ cười chê họ, mình không hơi sức đâu mà lo bao đồng.
Ai giầu ba họ, ai khó ba đời: giầu nghèo đều có lúc, giầu không nên ỷ của, nghèo không nên thối chí.
Ă Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
Ăn cây nào rào cây nấy
Ăn cháo đá bát
Ăn chắc mặc bền
Ăn cho sạch bạch cho nông
Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau
Ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng
Ăn cơm trước kẻng
Ăn đầu sóng, nói đầu gió
Ăn kĩ no lâu, cày sâu tốt lúa
Ăn không lo của kho cũng hết
Ăn không ngồi rồi
Ăn ngay nói thẳng
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn theo thuở, ở theo thời
Ăn trông nồi ngồi trông hướng
Ăn vóc học hay
Ăn cây nào, rào cây nấy
Ăn chưa no, lo chưa tới
Ăn cơm không rau như nhà giàu chết không nhạc
Ăn cơm có canh như tu hành có bạn
Ăn cơm mới, nói chuyện cũ
Ăn dầm, nằm dề
Ăn đi giỗ trước, lội nước theo sau


 Ân trả nghĩa đền

Ân đoạn nghĩa tuyệt

B Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm.

Bé đi câu, lớn đi hầu, già đi hỏi nợ
Bé người con nhà bác, lớn xác con nhà người
Bé người to con mắt
Bé người đòi chơi trèo
Bè thì bè lon, sào thì sào sậy
Bè ai người ấy chống
Buôn có bạn, bán có phường
Bụt chùa nhà không thiêng
Bạn bè con chấy cắn đôi
Bạn bè là nghĩa tương tri
Bầu ơi thương lấy bí cùng , tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Bán anh em xa, mua láng giềng gần


C Có chí thì nên

Cà kê dê ngỗng: nói lôi thôi lượt thượt hết chuyện này tới chuyện khác.
Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư: con cái cãi lời cha mẹ, phần nhiều đều hư, hơn nữa, theo đạo hiếu, đó là tội bất hiếu thứ nhất trong 3 tội bất hiếu.
Thời nay, nhất là ở nước văn minh, cần xét lại câu này. Nói chung, khi gặp điều không đúng, không vừa ý, con cái không nên cãi, nhưng nên nói lại tử tế, bình tĩnh, kính trọng.
Cá lớn nuốt cá bé: thói đời, thường mạnh hiếp yếu, cần giáo dục đạo làm người để bớt cái luật cạnh tranh ấy, để đời sống trường tồn, tốt đẹp.
Cả vú lấp miệng em: ỷ lớn, nhiều lời, không cho đối phương lên tiếng.
Cách mặt xa lòng: khi xa nhau thì quên mất tình nghĩa đã có.
Cái áo không làm nên thầy tu: dáng bên ngoài không đủ nhận định giá trị con người.
Cái gì làm được hôm nay, đừng để đến ngày mai: không nên chần chừ mà hỏng việc.
Cái gương tày liếp: chuyện xấu to lớn đáng để làm gương cho người đời sau xem đó mà tránh
Cái khó bó cái khôn: vì nghèo mà dù khôn ngoan, có nhiều sáng kiến hay tài nghề cũng không thi thố được
Cái miệng hại cái thân: nói nhiều, khoe khoang tài hay sức giỏi, chỉ tổ làm hại thân mình
Càng cao danh vọng, càng dày gian nan: lắm khi vì danh vọng, địa vị cao mà hại đến thân
Cao chê ngỏng, thấp chê lùn, béo chê béo trục béo tròn, gầy chê xương sống xương sườn phơi ra: cư xử thế nào cũng không vừa ý người khó tính
Cao không tới, thấp không thông: kén chọn khó khăn, không vừa, không xứng
Có công mài sắt có ngày nên kim: cố gắng thì việc khó thế nào cũng phải xong
Có cứng mới đứng đầu gió: phải tài giỏi mới gánh nổi việc khó
Có chí làm quan, có gan làm giầu: có quyết tâm gan dạ, gặp nguy hiểm khó khăn không chùn, sẽ làm nên sự nghiệp
Có đi có lại mới toại lòng nhau: hưởng của người cần đền đáp cho cân
Có gan ăn cắp, có gan chịu đòn: làm điều sai quấy phải chịu hậu quả, không nên trốn tránh
Có hoa hường nào không có gai: gái đẹp nào cũng có mầm mống tai hại cho đàn ông
Có ít xít ra nhiều: việc xảy ra giản dị tầm thường, nhưng kẻ nói lại thêu dệt cho ra to lớn, có thể sinh hậu quả không hay.
Có khó mới có khôn: làm xong việc khó, người ta có thêm kinh nghiệm
Có khó mới có mà ăn, ngồi không ai dễ đem phần tới cho: gặp khó khăn vẫn cố gắng chịu đựng, lướt qua, mới thành sự để hưởng
Có lửa mới có khói: việc gì cũng có nguyên nhân
Có mới nới cũ, mới để trong nhà, cũ để ngoài sân: thường tình, phần đông ai cũng yêu chuộng của mới lạ, nên nâng niu chiều chuộng và chán vật cũ đã dùng lâu, nên để dẹp lại hoặc ruồng rẫy
Có nếp mừng nếp, có tẻ mừng tẻ: an phận với nếp sống của mình, không trèo đèo, không tham vọng. Có con trai cũng mừng, con gái cũng quí
Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ: khi nuôi con cực khổ mới hiểu công khó và lòng thương con của cha mẹ khi mình còn bé
Có ơn phải sợ, có nợ phải trả: đã chịu ơn ai phải nể nang họ. Mắc nợ ai, luôn lo ngại không trả được, nên chịu ơn và vay nợ là cực chẳng đã
Có phúc đẻ con biết lội, có tội đẻ con biết trèo: con biết lội, té sông không chết, con ham trèo, rủi sẩy tay, có ngày bỏ mạng.
Có phúc làm quan, có gan làm giầu: nhà có phúc, có con học giỏi thì được làm quan. Giầu có là nhờ gan dạ, dám mua bán lớn, dám mạo hiểm
Có sự thì vái tứ phương, không sự đồng hương không mất: có tai nạn thì cầu Trời khấn Phật, lạy lục vái van, bình thường thì không biết đến Trời Phật. Có việc cần kíp thì đến lạy lục nhờ vả, xong việc thì quên luôn, không ngó tới
Có tài có tật: người tài giỏi thường ỷ mình mà sinh tật kiêu căng tự đắc, ỷ tài mà không nghĩ đến ngày sau
Có tật có tài: thường có bộ phận mang tật thì các bộ phận khác nảy nở hơn, khéo léo hơn, mạnh mẽ hơn, vd. người mù thì thính tai thính mũi.
Có tích mới dịch ra tuồng: mọi chuyện đều có nguyên nhân
Có tiền mua tiên cũng được, không tiền mua lược cũng không: có nhiều tiền thì mua chi cũng được, dù mua tiên là nhân vật không tưởng.
Có tiếng mà không có miếng: được người đồn là có tiền, có tài, nhưng kì thực không có
Có thờ có thiêng, có kiêng có lành: có tin tưởng thờ phượng thì có linh thánh, biết kiêng cữ thì bớt bệnh nạn
Có thực mới vực được đạo: thân xác có ấm no mới bênh vực được đạo của mình
Coi người bằng nửa con mắt: khinh người, không coi ai bằng mình
Coi Trời bằng vung: tự đắc, kiêu ngạo, kể mình là tài giỏi hơn cả
Con cá sẩy là con cá lớn: sẩy rồi sao biết nó lớn hay nhỏ, nên cứ khoe khoang
Con có khóc mẹ mới cho bú: người có quyền lợi, có sự đòi hỏi mới thỏa mãn nguyện vọng
Con chẳng chê cha khó, chó chẳng chê chủ nghèo: vì tình ruột thịt con cái không chê cha mẹ, chó đói kiếm ăn nơi khác rồi lại về với chủ
Con dại cái mang:con làm điều lỗi thì cha mẹ mang trách nhiệm không dạy dỗ răn đe.
Con gái giống cha, giầu ba mươi họ, con trai giống mẹ, khó đến tận xương (kinh nghiệm)
Con gái mười bảy bẻ gẫy sừng trâu (kinh nghiệm)
Con hát mẹ khen hay: vì chủ quan, thiên vị sinh ra bất công
Con nhà lính, tính nhà quan: kẻ thấp hèn mà học thói xa hoa sang trọng, kẻ tay sai mà lên mặt hống hách với dân làng, nên bị khinh
Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh: con cái không giống cha mẹ chỗ này cũng giống chỗ khác
Con rô cũng tiếc, con giếc cũng muốn: tham lam và do dự, được món này muốn món kia, lấy người này tiếc người nọ
Còn mẹ ăn cơm với cá, chết mẹ liếm lá đầu đường: có mẹ còn sống con được nuôi dưỡng tử tế
Còn nước còn tát: còn có thể chạy chữa thì gắng, cùng đường hết sức mới thôi
Còn người còn của: còn sống còn làm ra của khác, không nên tiếc của mà thiệt thân
Còn tiền còn duyên nợ, hết tiền hết vợ chồng: lấy nhau vì của chứ không vì tình, nên khi hết của, bỏ nhau
Cõng rắn cắn gà nhà: rước người ngoài về hiếp đáp người nhà
Công nợ trả dần, cháo nóng húp quanh: mắc nợ trả từ từ thì hết, cháo nóng quá cứ húp quanh bát mãi cũng xong (húp vội như con nhà giầu sẽ bị bỏng miệng)
Cờ bạc là bác thằng bần, cửa nhà (ruộng vườn) bán hết tra chân vào cùm: ai cờ bạc tất phải nghèo, và khi phạm tội cướp bóc để có tiền chơi sẽ bị tù tội
Cờ đến tay ai người ấy phất: dịp may đến với ai để người ấy hưởng
Cơm chẳng lành canh không ngọt: vợ chồng lục đục xào xáo cãi cọ nhau
Chồng giận thì vợ bớt lời, cơm sôi nhỏ lửa chẳng đời nào khê: nín nhịn đang cơn cãi vã, tránh đổ vỡ gia đình
Của không ngon, nhà nhiều con cũng hết: nhà đông con, đứa này chê, đứa khác xơi
Của chồng, công vợ: chồng làm ra, vợ gìn giữ, đó là của chung.
Của làm ra để trên gác, của cờ bạc để ngoài sân: của do công lao làm ra mới đáng giữ, đáng xài
Của người bồ tát, của mình lạt buộc: hô hào thiên hạ làm lành làm nghĩa, mà chính mình thì sẻn, một đồng cũng chẳng bỏ ra
Của rẻ của hôi, của để đầu hồi là của vứt đi: đồ mua rẻ phần nhiều không tốt, vợ chồng lấy nhau dễ quá, thường ở không bền
Cung chúc tân xuân: nhân năm mới, xin cung kính chúc mừng
Cha chung không ai khóc: của chung không ai thấy trách nhiệm giữ gìn
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính: cha mẹ chỉ sinh hình hài chứ không sinh tính tình
Cháy nhà ra mặt chuột: khi vỡ lở chuyện, mới thấy kẻ giả đạo đức
Chê anh một chai, phải anh hai lọ: bỏ anh chồng say, lấy anh khác lại uống rượu nhiều hơn anh trước
Chết cả đống còn hơn sống một người: nêu cao tinh thần đoàn kết
Chết vinh hơn sống nhục: sống bị chê bai, thà chết còn hơn
Chị ngã em nâng/ Tưởng là chị ngã em nưng, ai ngờ chị ngã em bưng miệng cười:chị em không biết giúp đỡ nhau
Chỉ một đường, đi một nẻo: chỉ dạy cho rành rẽ mà làm không đúng
Chín bỏ làm mười: xí xóa, bỏ qua, dễ dãi
Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng: ỷ thế địa phương, hiếp đáp người lạ
Chó đâu có sủa lỗ không, chẳng thằng ăn trộm cũng ông ăn mày: việc gì cũng có nguyên nhân, có lí do
Chó gầy hổ mặt người nuôi: người trên để người dưới đói khổ
Chó ngáp phải ruồi: thành công nhờ may mắn, chớ không vì tài giỏi
Chó treo mèo đậy: phải cất dịp đi cho người dưới kẻo bị cám dỗ
Chơi với chó, chó liếm mặt: người trên không đứng đắn, kẻ dưới khinh lờn
Chuyện bé xé ra to: chuyện nhỏ, bị thêu dệt ra nhiều chi tiết
Chuyện người thì sáng, chuyện mình thì quáng: ngoài cuộc thấy rõ chi tiết chuyện hơn trong cuộc
Chuột sa chĩnh gạo: may mắn được làm rể nhà giầu, được vào nơi đầy đủ sung sướng
Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng xóm: người hống hách, phách lối
Chưa hết rên đã quên thầy: quá bội bạc, phụ ơn người giúp mình
Chưa khỏi vòng đã cong đuôi: như trên

Chửi cha không bằng pha tiếng: không nên nhái giọng địa phương


D Dao sắc không gọt được chuôi
Dân giàu nước mạnh.
Dục tốc bất đạt
Dĩ đức báo oán: lấy ơn đức xử với kẻ thù để tiêu diệt mối thù
Dĩ hòa vi quí: lấy sự hòa thuận nhau làm quí nhất
Dùi đục chấm nước mắm: ăn nói cộc cằn thô lỗ khó nghe

Dửng dưng như bánh chưng ngày Tết: nguội lạnh, không muốn để ý tới.


Đ Đất lành chim đậu.
Đất lở chim bay
Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Đời cha ăn mặn đời con khát nước.
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Đa sầu đa mang.
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng, ngày tháng mười chưa cười đã tối.
Đâm bị thóc, thọc bị gạo.
Đi thưa về gửi.
Đi đến nơi về đến chốn.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn
Đàn gảy tai trâu.
Đèn nhà ai, nhà nấy rạng.
Đèn nhà bên sáng, gà nhà ta thức
Đầu năm sương muối, cuối năm gió nồm.
Đồng tiền đi liền khúc ruột .
Đất có lề, quê có thói.
Đánh trống bỏ giùi: người nông nổi cẩu thả, xong việc vứt bỏ bừa bãi
Đào vi thượng sách: trong nguy nan, trốn đi là cách hay hơn cả
Đâm lao phải theo lao: lỡ làm ra việc gì, dù khổ cũng phải theo
Đầu xuôi đuôi lọt: đầu to mà qua được thì đuôi bé qua dễ dàng. Việc khởi đầu thường khó mà trôi chảy, những việc sau không khó khăn chi.
Đầu voi đuôi chuột: khởi đầu lớn lao, rốt cuộc tầm thường
Đi dối cha, về nhà dối chú: kẻ gian xảo, bất hiếu
Đi guốc trong bụng: tự hào hiểu rành mạch sự toan tính lo nghĩ của người
Đói ăn vụng, túng làm liều: khi thiếu thốn khiến người ta làm việc phi pháp bất lương.
Đói đầu gối phải bò: nghèo túng bắt buộc phải xoay xở
Đổi trắng thay đen: người ngược ngạo
Đồng bạc đâm toạc tờ giấy: tiền bạc có thễ thay đổi luật pháp
Đồng tiền liền khúc ruột: tiền bạc quý như thân thể, nên người ta bo bo giữ gìn
Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào
Đời cha ăn mặn, đời con khát nước
Đục nước béo cò: tình thế lộn xộn là dịp tốt cho kẻ trục lợi
Đứng mũi chịu sào: giữ vai quan trọng, chịu trách nhiệm cho tất cả
Đứng núi này trông núi nọ: không an phận, lúc nào cũng phân bì
Được chim bẻ ná, được cá quên nơm: được việc rồi, quên ơn, bỏ người đã giúp mình nên việc
Được đàng chân, lân đàng đầu: tham lam
Đứt dây động rừng: nói một người, người khác nghĩ ngợi
Được làm vua, thua làm giặc: trong cuộc tranh chấp, kẻ thắng được hơn, người thua chịu kém
Được lòng ta, xót xa lòng người: phần mình sướng, tội nghiệp phần người
Được tiếng khen ho hen chẳng còn: được khen, nhưng mình mất quá nhiều công sức
G Gieo gió gặp bão

Góp gió thành bão
Gieo nhân nào, gặt quả nấy
Giấy rách phải giữ lấy lề
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng
Giận quá mất khôn
Giận cá chém thớt
Gừng càng già càng cay.
Ghét của nào trời trao của nấy
Gạn đục, khơi trong.
Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh.
Gan vàng dạ sắt.
Giỏ nhà ai quai nhà nấy
Giống rồng lại đẻ ra rồng
Gà què ăn quẩn cối xay
Giao trứng cho ác.
Gừng cay muối mặn.
GI Già rồi còn chơi trống bỏi: chê người già lấy vợ trẻ, người già còn mê nhan sắc

Già bát canh, trẻ manh áo mới: nhờ canh già ăn ngon, nhờ áo đẹp trẻ ngủ ngon
Già néo đứt giây: điều kiện khó quá, đòi hỏi quá sẽ hỏng việc
Già sinh tật như đất sinh cỏ: người già thường lẩm cẩm, khó tính, trách móc, nhiều đòi hỏi
Giầu đâu ba họ, khó đâu ba đời: đừng tự hào cũng đừng nản
Giàu tham việc, thất nghiệp tham ăn: thói thường chịu khó làm giầu thêm, ăn nhiều làm nghèo thêm
Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh: khi có giặc, đàn bà cũng có phận sự như đàn ông
Giấy rách phải giữ lấy lề: dù nghèo hay sa sút cách nào cũng phải giữ tư cách
Giận cá chém thớt: giận ai, hay tức mình vì duyên cớ nào, rồi gặp người nào cũng gây gổ, hoặc đánh đập con cái
Giấu đầu hở đuôi: giấu một việc mà sơ ý, nói ra một chi tiết, người ta biết cả chuyện
Gieo gió gặt bão: làm ra nguyên nhân, phải chịu hậu quả
Gió chiều nào che chiều nấy: tùy thời mà sống, muốn yên thân, người không lập trường riêng
Giật đầu cá, vá đầu tôm/giật gấu vá vai: mượn của người này trả cho người kia


E Em nghe tiếng hát đâu xa


Còn trẻ hay già mà còn tinh vang.

Ê Êm như ru

Ếch ngồi đáy giếng


H Hai đánh một không chột cũng què

Hai hổ phân tranh, nhứt hổ tử thương
Học đi đôi với hành
Học thầy không tày học bạn
Học ăn, học nói, học gói, học mở
Học mười năm biết một ngu si
Chơi mà không học, mất cả tương lai
Học tài thi phận
Hổ chết để da, người ta chết để tiếng
Hi sinh đời bố, củng cố đời con
Học một biết mười
K Khôn ăn cái, dại ăn nước.

Khôn đâu tới trẻ, khỏe đâu tới già.
Khôn không qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.
Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm.
Không làm sao nên.
Không có gì là tuyệt đối.
Kính già, già để tuổi cho.
Kính lão đắc thọ.
Kính trên nhường dưới.
Khi yêu trái ấu cũng tròn, ghét nhau bồ hòn cũng méo.
Không có lửa làm sao có khói.
Không có gì tự nhiên có.
Kẻ cắp gặp bà già.
Khôn chết, dại chết, giả chết không chết.
Khôn nhà, dại chợ.
Khôn ba năm dại một giờ.
Không thầy đố mày làm nên.
Khỉ ho cò gáy.
Kính thầy yêu bạn.
Kết thù làm bạn.
Không nên đề bạn làm thù.
Khỏi vòng cong đuôi.
Kiến tha lâu cũng đầy tổ.
Kiến đen tha trứng lên cao, thế nào cũng có mưa rào rất to.
Khác máu tanh lòng.
Khôn từ trong trứng khôn ra.
Không dưng ai dễ đem phần đến cho.

Khăng khăng quân tử một lời nhất ngôn.


L Lá rụng về cội
Lá lành đùm lá rách.
Lên voi xuống chó.
Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói coi chừng rụng răng.
Liệu cơm gắp mắm.
Lùi một bước tiến ngàn dặm.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Lù đù vác cái lu mà chạy.
Lửa thử vàng gian nan thử sức.
Lựa gió xoay chiều.
Lành ít dữ nhiều.
Lắm kẻ yêu hơn nhiều người ghét.

Liệu việc như thần.


M Muôn người như một ăn cột mà ra
Một điều nhịn chín điều lành.
Máu chảy ruột mềm.
Máu loãng còn hơn nước lã.
Môi hở, răng lạnh.
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ.
Một con chim én không làm nên mùa xuân.
Một câu nhịn, chín câu lành.
Mất lòng trước, được lòng sau.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ.
Mật ngọt chết ruồi.
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Miếng ngon nhớ lâu, đòn đau nhớ đời.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no.
Muốn ăn thì lăn vào bếp.
Muốn lành nghề, chớ nề học hỏi.
Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học.
Một kho vàng không bằng một nang chữ.
Một mặt người bằng mười mặt của.
Ma đưa lối, quỷ dẫn đường.
Mất bò mới lo làm chuồng.
Mau sao thì nắng, vắng sao thì mưa.
Mềm nắn, rắn buông.
Mềm quá thì yếu, cứng quá thì gãy.
Mèo mả gà đồng.
Mèo nhỏ bắt chuột con.
Mèo gặp mỡ.
Mía ngọt đánh cả cụm.
Một người lo bằng kho người làm.
Một thằng tính bằng chín thằng làm.
Một lần ngại tốn, bốn lần chẳng xong.
Một con sâu làm rầu nồi canh
Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy.
Một nghề cho chín còn hơn chín nghề.
Mũi dại, lái phải chịu đòn.
Muốn ăn cá cả phải thả câu dài.
Mưu sự tại nhân hành sự tại thiên.

Mẹ hát, con khen hay.


M Mẹ cày con cấy.
Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao.
Muốn sang thì bắc cầu kiều, muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.
Mua danh ba vạn,bán danh ba đồ.
Mưa tháng ba hoa đất, mưa tháng tư hư đất.
Mèo khen mèo dài đuôi.


N Năm nắng mười mưa

Năng làm thì nên.
Nước chảy về nguồn, lá rụng về cội.
Nước lã không khuấy nên hồ.
Nước chảy đá mòn.
Nói có sách, mách có chứng.
Nói lời phải giữ lấy lời.
Nồi nào úp vung nấy.
No mất ngon, giận mất khôn.
No bụng đói con mắt.
Năng nhặt chặt bị.
Nó lú có chú nó khôn.
Nói thì hay, bắt tay thì dở.
Nước đổ lá khoai.
Nước chảy, hoa trôi, bèo dạt.
Nói một đàng, làm một nẻo.
Nuôi lợn ăn cơm nằm, nuôi tằm ăn cơm đứng.
Nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà.
Nước đổ đầu vịt
Nước lã mà vã nên hồ, tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan.
Nói hay hơn hay nói.
Nực cười châu chấu đá xe, tưởng rằng chấu ngã, ai dè xe nghiêng.
Nói trước quên sau.
Nói lời phải giữ lấy lời, Đừng như con bướm đậu rồi lại bay.
Nói người phải nghĩ đến ta, sờ vào sau gáy xem xa hay gần.
Nói người phải nghĩ đến thân, sờ vào sau gáy xem gần hay xa.
Nam thực như hổ, nữ thực như miêu.
Nôm na là cha mánh khóe.

Người sống đống vàng


NH Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm
Nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột
Nhất thì, nhì thục
Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống.
Nhất canh trì, nhị canh viên, tam canh điền.
Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò
Nhân chi sơ tính bổn thiện
Những người cặp mắt lá răm, đôi mày lá liễu đáng trăm quan tiền.
Nhìn bụng ta, suy ra bụng người.
Nhìn mặt mà bắt hình dong.
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước phải thương nhau cùng.
Nhường cơm sẻ áo.

Nhất cận thị, nhị cận giang


NG Người sống đống vàng.
Nghèo sinh bệnh, giàu sinh tật.
Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân.
Ngu dốt mà nhiệt tình thành phá hoại.
Người ta là hoa đất.
Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Ngồi mát ăn bát vàng.
Ngọt như mía lùi.

Ngọt mật chết ruồi.


O Oán không giải được oán
Oan có đầu, nợ có chủ
Oan oan tương báo, dỉ hận liên miên
Oán thù nên giải không nên kết


Ô Ông thò chân giò, bà thò nậm rượu

Ông nói chó,bà nói mèo


Ơ Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác
Ở nhà nghe Đông Hà lúa héo
Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.
Ở xó chuồng heo,hơn là theo phía vợ


P Phép nước lệ làng.

Phép vua thua lệ làng.
Phòng bệnh hơn chữa bệnh.

Phúc bất trùng lai, hoạ vô đơn chí.


Q Quân tử phòng thân; tiểu nhân phòng bị, gậy.
Quân tử nhất ngôn kí xuất, tứ mã nan truy
Quỷ tha, ma bắt
Quả báo nhãn tiền
Quan nhất thời, dân vạn đại
Quýt làm cam chịu
Qua cầu rút ván
Quân tử trả thù mười năm chưa muộn


R Rao ngọc bán đá

Ráng mỡ gà có nhà thì chống.
Ráng mỡ gà thì gió , ráng mỡ chó thì mưa.
Rau nào sâu nấy.
Ruộng bề bề chẳng bằng nghề trong tay.
Rừng vàng, biển bạc.
Rừng không hai cọp, nước không hai vua
Rừng nào cọp nấy
Ráng mỡ gà,có nhà thì giữ


S đầu tiên

Sinh nghề tử nghiệp

Sinh lão bệnh tử
Sinh li tử biệt
Sông có khúc, người có lúc
Sóng Trường Giang, sóng sau đập sóng trước
Sông sâu còn có kẻ dò, đố ai lấy thước mà đo lòng người
Sai một li đi một dặm
Sự thật mất lòng
Sông sâu sóng cả chớ ngã tay chèo
Sông cạn đá mòn
Sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đó.
Sinh cơ lập nghiệp


đầu tiên

Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.

Tấc đất tấc vàng
Tai vách mạch rừng.
Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi
Tâm cuồng, trí loạn.
Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ.
Té nước theo mưa.
Tình sâu, nghĩa nặng.
Tình thương quán cũng là nhà, lều tranh có nghĩa hơn tòa ngói cao.
Tiên học lễ hậu học văn
Tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống.
Tiền vào quan như than vào lò
Tiền nào của đó
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, xấu người đẹp nết con hơn đẹp người
Tôm đi chạng vạng, cá đi rạng đông.
Tốt danh hơn lành áo.


TH đầu tiên

Tháng bảy kiến bò, chỉ lo lại lụt

Tham giàu phụ khó. tham sang phụ phần
Tham giàu phụ ngải
Tham phú phụ bần
Thất bại là mẹ thành công
Thật thà là cha dại.
Thật thà ăn cháo, láo nháo ăn cơm
Thắng làm vua thua làm giặc
Thuận vợ thuận chồng, tát biển Đông cũng cạn.
Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi
Thương nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua
Thua thầy một vạn không bằng kém bạn một li
Thân sâu hồn bướm
Thừa nước đục thả câu
Thả hổ về rừng
Thua keo này bày keo khác
Thuyền to sóng cả.
Thầy bói xem voi
Tháng hai trồng cà, tháng ba trồng đỗ.
Thùng rỗng kêu to.
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
Trăm đường tránh không khỏi số.
Trăm hay không bằng tay quen.
Trăm nghe không bằng một thấy.
Trăm năm bia đá cũng mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.
Trăng quầng thì hạn, trăng tán thì mưa.
Trăm người bán vạn người mua.
Trâu buộc ghét trâu ăn.
Trâu cột ghét trâu ăn.
Trâu già thích gặm cỏ non.
Tre già măng mọc.
Tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Trong cái khó lại ló cái khôn.

Trống làng nào làng ấy đánh.


U đầu tiên

Uống nước nhớ nguồn


Ư đầu tiên

Ước gì được nấy

Ướt như chuột lột
Uốn cây từ thuở còn non. Dạy con từ thuở con còn ngây thơ.


V đầu tiên

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

Vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm
Việc nhà thì ngán, việc làng thì siêng.
Việc nước trước việc nhà.
Vụng chèo khéo trống
Việc nhà thì nhác việc chú bác thì siêng
Văn hay chữ tốt
Việc người thì sáng, việc mình thì quáng


X đầu tiên

Xa sông, cách núi.

Xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ
Xôi hỏng bỏng không
Xa thơm gần thối
Xa thương, gần thường
Xem bói ra ma, quét nhà ra rác
Xởi lởi trời cho, so đo trời lấy lại
Xa mặt cách lòng


đầu tiên

Yêu nhau lắm, cắn nhau đau

Yêu nhau cau sáu bổ ba, ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười
Yêu trẻ, trẻ đến nhà; kính già, già để tuổi cho.
Yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng
Yêu nhau vạn sự chẳng nề, dẫu trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng

Yêu nhau xa cũng nên gần, ghét nhau cách một bàn chân cũng lìa


Lục Vương Tổng hợp

ca dao, tục ngữ Việt Nam, những câu ca dao, câu tục ngữ, thành ngữ Việt Nam, ca dao mẹ cha, tục ngữ cha mẹ, tục ngữ thầy cô, tục ngữ trí tuệ, thành ngữ cha mẹ, tục ngữ Bố Mẹ, thầy u, đạo lý việt nam