Thơ – truyện
Mùa World cup ở Việt Nam
Mấy hôm nay thấy thông tin đại chúng đưa tin các chùa mất rất nhiều thứ. Nhà nhà người người mất của mất tiền cũng vì World cup. Giải trí mà biến thành giải thể… World cup về người người nô nức đón Cả
Còn lừng hưởng trăng
Ai cõng mùa xuân qua đây Cho tôi chạm chút hương nầy vào tim Để nghe tình tự trăm miền Màu hoa cỏ Vẫn bình yên muôn nhà. Nghe chim hót vọng rừng xa Thức bình minh Lãng đãng tòa khói sương Thì sương,
Trái tim của người mẹ
N/A Trái tim của mẹ tuyệt vời Bao dung che chở trọn đời vì con Dù cho sức mẹ hao mòn Tháng năm vất vả lo tròn tình thâm Đôi khi mệt mỏi thân tâm Mẹ luôn cam chịu âm thầm hy sinh Tảo
Tình thu
Đường mây tước bện cô liêu Mùa chan hun hút thêm hiu quạnh này Sông đan khói tẩm heo may Nước mênh mông dợn u hoài tối tăm Thu về nở đóa từ tâm Trồng khoan dung để nứt mầm hiểu thương Chở che
Sợi tơ oan nghiệt
Ngày xưa có một anh chàng Nổi danh độc ác hung tàn gần xa Hắn tên là Kiện Đà La Hồi còn đi học chẳng tha bạn nào Khắp trường ăn hiếp trước sau Bạn bè yếu thế buồn rầu khôn nguôi, Lớn lên
Hóa giải những mối thù tiềm ẩn
Ai trong đời ít nhiều cũng đã từng gây thù óan với các chúng sinh,không giết hại thì cũng ăn thịt, không đánh đập, hành hạ thì cũng cướp đoạt, lừa dối, và còn vô số những đau khổ khác mà ta vẫn thường
Những giọt đời
Tôi từ vùng gốc rạ Nắng bỏng da giọt đời trên kẻ lá Sao mai lên thức giấc giữa canh gà Bên nây bờ, đôi tay Bên kia bờ, nước chảy Khóm mạ non cánh đồng quê đời trẻ Trĩu bông dài như đời
Nắng mưa là bệnh của trời
Bà già nghèo khổ quá trời Cùng hai con gái sống đời khó khăn Hai cô buôn bán kiếm ăn Suốt ngày vất vả, quanh năm muộn phiền. Cô con lớn bán nhang đèn Cho người đi lễ, ở trên cửa chùa, Cô kia
Đoá hồng Tự Tứ
Con quỳ xuống nghe đất trời lắng đọng / Khói hương trầm lan tỏa ngát tòa sen / Mùa Vu Lan lễ Tự Tứ Chúng Tăng / Cung kính lễ bậc Tăng già đức hạnh Trước Tam Bảo thiết tha con quỳ xuống Đóa
Thương yêu mẹ quý hơn vàng
Nhân mùa Vu Lan – Báo Hiếu đến gần, tác giả Dương Kinh Thành cảm tác bài thơ về Mẹ, dành để tặng cho bản thân mình, nỗi nhớ Mẹ khuôn nguôi. Con là tất cả ngày xưa Bây giờ khôn lớn vẫn chưa
Thảo nguyên muôn trùng
Thảo nguyên xanh thẩm bạc ngàn, Mênh mông vàng óng, giữa làng mây bay . Mông cổ in dấu chân thầy, Về thăm cố quậ , phơi bầy thiện duyên . Bao la ôn trọn uy nguyên , Ôn em vào tận, tình yêu
Hương lộ Phú An – con đường hạnh nguyện
Tôi đã đặt chân trên nhiều ngả đường đất nước, nhưng không phải với riêng tôi, con đường bắt đầu từ ngả ba chùa Đại Ninh dẫn vào thôn làng hẻo lánh Phú An mãi là con đường hạnh nguyện. Từ thưở cố Hòa
Tấn tu
(Kính dâng) Hòa thượng tri sự trưởng Giáo đoàn VI Bệnh duyên Ngài vẫn về đây Chăm lo tứ chúng đủ đầy thiện duyên Bao ngày trăn trở niềm riêng Mong đàn hậu học phước thiền tăng cao Dầu mưa dầu nắng có sao
Ngày gặp phụ vương
Ôn tồn Phật mới thưa rằng: “Từ xưa Xuất gia thành đạo đến giờ Như Lai thường bị người ta chê cười Bị phường ngoại đạo nhiều lời… Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi
Nai giả chết
Nai anh tức nai Thầy là tiền thân Đức Phật. Chú nai giả chết là La Hầu La. Ngày xưa có một bầy nai Cùng nhau vui sống giữa nơi non ngàn Nai già khả kính, khôn ngoan Lại thêm khéo léo, giỏi giang,
Siêu Thiện Minh Quang
Thầy Thích Đồng Trí cảm tác bài thơ ‘Siêu Thiện Minh Quang’ tưởng niệm Giác Linh Thượng Tọa Thiện Minh. Cố Thượng tọa Thích Thiện Minh trong chuyến từ thiện cho đồng bào tại huyện Mường Lát tỉnh Thanh Hóa. Nhìn lên di ảnh,