Đường mây tước bện cô liêu Mùa chan hun hút thêm hiu quạnh này Sông đan khói tẩm heo may Nước mênh mông dợn u hoài tối tăm
Thu về nở đóa từ tâm
Trồng khoan dung để nứt mầm hiểu thương
Chở che bao nỗi đoạn trường
Cho môi nảy nụ giữa đường oan khiên
Xó đời chao chát đảo điên
Bồ đề sẽ mọc chỗ phiền não qua
Triền tang hải vẫn đơm hoa
Tình vô lượng nghĩa vị tha bên mùa
Như Thị-Lê Đăng Mành