Post: : Admin

Lòng thầm muốn trở về cố hương Quảng Trị
Để gởi tấm thân này nơi đất tổ quê cha
Hơn năm mươi năm bỏ xứ đi xa
Như chim bỏ tổ bay giữa trời phiêu bạt.



Quê tôi nghèo nằm trên đồi sim bãi cát

Thửa ruộng trước nhà không đủ cánh cò bay
Hạt gạo của mẹ cha vắt vẻo tháng ngày

Vồng khoai sắn vun tình người trong cơ cực.

Mùa lũ lụt trèo lên ''tra'' ngồi thao thức

Nhớ ngọn gió Lào nóng quái suốt canh thâu
Thế mà nghĩa tình sao cứ mãi in sâu
Khắc tận cốt tâm hồn tôi thời thơ dại.
Tôi vẫn nhớ lần ''Mạ'' dắt về thăm quê ngoại
Làng Long Quang nho nhỏ ở bên đường
Được các Cậu, các Dì, các anh chị yêu thương !
Như tình mẹ với con đơm đầy năm tháng...
Quảng Trị quê hương tôi nằm giữa hai làn đạn
Tuyến lửa đôi bờ kẻ Bắc người Nam
Ai đã gây nên ''Tám Mốt Ngày Đêm- Đại Lộ Kinh Hoàng''
Phơi xác chết ngỗn ngang
từ Diên Sanh, đến Cổ Thành, dọc bờ sông Thạch Hãn... ??.
Quảng Trị quê tôi ,hết bão lũ lại đến mùa hạn hán
Hun đúc tình người chung thủy nghìn năm
Hình bóng thân thương
đã lớn dần trong tôi thầm lặng
Thương cả lũy tre làng bốn mùa chịu đời cay đắng
Đan dệt tiếng ru hời mắc võng ca dao
Thương tiếng thậm thình
trong đêm trăng tiếng chày dã gạo
Ngọt lịm câu hò mái đẩy mái đưa !...
Hơ !....'' Đêm sóng vỗ dạt dào bất tận
Não lòng người ăn nửa trái sim...''
Quê hương tuổi thơ ơi ! 
Còn biết bao điều.... làm sao nói hết
Nên suốt đời tôi đau đáu ruổi rong tìm.
Viết xong lúc 04 giờ 20 sáng 19-02-2017


Lê Đình / Phật học đời sống