Post: : Admin

PHĐS: Đi đâu cũng nghe mọi người tụm năm tụm ba bàn tán, mở mắt lướt mạng cùng một chủ đề, điểm nóng của các mặt báo bày tỏ sự phẩn nộ và nhiều bình luận, các status hết sức cay cú không chỉ dành cho sư Toàn mà cả hình ảnh cộng đồng tu sĩ Phật giáo.



Khi hình ảnh tu sĩ bị BẮT NẠT bởi bão mạng (kỳ 1)

Kính lễ: Đức Thế Tôn

Kính lễ: Lịch Đại Tổ Sư.

Kính bạch: Chư Tôn Đức Hoà Thượng, Chư Tôn Giáo Phẩm

Kính thưa quý Phật tử, các vị tri thức, các nhà báo và toàn thể bà con dân Việt trong và ngoài nước.


Tôi là một tu sĩ vô danh cái học cũng ít, không phải là bậc chứng ngộ hay là nhà tài ba thông tam tạng như ngài Huyền Trang và Chư Tổ.

Chỉ dám nhận là kẻ bần hạ, hèn tăng nơi chốn quê nghèo, nhìn thấy sự đời, sự đạo làm cho tâm Tôi khởi lên vài vọng niệm, mang ra đây để tỏ tường cùng quý vị. Nếu có lời nào xúc phạm hay đường đột xin được thấu hiểu và lượng thứ.

            Thời gian qua Phật giáo nước nhà nhiều cơn bấn loạn, lòng người xôn xao, người học và hiểu Phật thì ít, người tín ngưỡng hoặc không tín ngưỡng thì nhiều, thế nên cách tiếp cận thông tin của mọi người chỉ căn cứ trên thông tin từ báo chí dẫn dắt mà nhiều khi thực hư và nhìn nhận thiếu chính xác.


Thưa quý vị! thông tin từ báo chí thì cũng là thông tin của cá nhân, ý nghĩ của một người chứ không phải là toàn diện và tất cả. Nhà báo thời nay thì cũng loạn, nhiều chủng loại, có nhiều nhà báo rất có tâm vì dân tộc vì xã hội thực thụ, nhưng cũng có nhiều nhà báo vì nhu cầu đời sống kinh tế vật chất nên sẵn lòng làm chuyện không tưởng để tăng thu nhập, đánh mất bản chất tốt đẹp, nên đôi khi chúng ta không đầy đủ sự tỉnh giác mà vội vàng chạy theo thông tin hoặc suy nghĩ nhất thời, chưa có chiều sâu và các khía cạnh, chúng ta trở nên giận dữ, trách móc và hiềm khích, lấy chuyện cá nhân của ai đó và bắt đầu quy kết đến đoàn thể.


Một số người ngoại đạo khác nhân cơ hội này “tát nước theo mưa”, thêm thắt thông tin, hoặc vin vào một góc cạnh nào đó để đào và xoáy vào nó để tăng thêm sự căm phẫn của quần chúng, và tất nhiên người hả hê nhất là họ, vì chúng ta gúp họ đạt được mục đích  và người tổn hại nhất chính bà con nhân dân chúng ta là vì họ giúp chúng ta tăng trưởng thêm sự bực tức và tâm chán ghét, lôi kéo ta theo suy nghĩ của họ, nghiêm trọng hơn là họ lấy đó làm điều kiện lôi kéo chúng ta đi theo họ, để bỏ truyền thống văn hoá của dân tộc mình.


Tôi nhớ câu nói của Tổng thống Tưởng Giới Thạch rằng “nếu bạn mất nước bạn có thể dùng vũ trang để dành lại, nhưng nếu bạn để mất văn hoá thì bạn không có cách nào để lấy lại nó”.

Thưa quý vị! một trong những điều rất buồn là mỗi khi có thông tin gì thì chúng ta cứ hùa theo một cách vội vàng mà thiếu đi sự suy xét cũng như chờ đợi để xác thực thông tin kỹ hơn nữa, cũng như tìm hiểu mọi góc cạnh người đưa tin và người bị đưa tin.


Quay lại chuyện của thầy Thanh Toàn! Nói đúng ra chúng tôi cũng là người Tu sĩ Phật Giáo, người Tu sĩ Phật giáo lấy giới hạnh, giới đức làm gốc cho đời sống và phẩm hạnh con đường tu tập, thì dĩ nhiên chúng tôi không bao giờ bênh vực cho cái sai, vì chư Phật và chư Tổ dạy bênh vực cái sai là bênh vực tội lỗi và nghiệp xấu, gieo nhân bất thiện cho mình cho người và cho tất cả chúng sinh. Vì lý tưởng đó chắc chắn chúng tôi không bao giờ cổ vũ cũng như tạo điều kiện để cái sai đó phát triển.

Tuy nhiên cũng không phải là: nếu sai thì chúng ta loại trừ, trong Pháp nhà Phật không có Pháp loại trừ để họ tìm đến cái tuyệt vọng không lối thoát hoặc cái chết, mà phải giúp họ chuyển hoá, đó mới đúng là tinh thần Phật học và tinh thần Từ bi cũng như Trí, Dũng của đạo.  Nhưng muốn biết đúng hay sai thì phải có đầy đủ sự suy xét theo nhiều chiều hướng và khía cạnh, căn cứ hoàn cảnh, căn cứ theo sự xác chứng thực tế với những gì mà các bên nói ra, đặc biệt căn cứ theo luật Phật chế thì mới nhìn rõ được đúng hay sai rồi mới có phương pháp để xử lý cũng như phê phán.

Nhà báo Thu Trang đưa tin việc Đại đức Thích Thanh Toàn gạ tình. Ảnh: Dantri


Nhìn nhận chuyện gạ tình! Đứng trên góc cạnh khách quan thì chúng ta nhìn nhận cho đúng vấn đề.

1. Chức năng của nhà báo là gì? Nhà báo có phải là bộ phận thanh tra không?

Thời gian qua nhiều thông tin trên các trang báo đưa ra phần lớn là do các nhà báo tự đi đào xới lên chứ không phải là các cơ quan có thẩm quyền điều tra và xác thực, các nhà báo làm thay các cơ quan điều tra đó, rồi đưa thông tin lên các trang của tổ chức báo chí thì sao biết được nó khách quan hay chích xác?

Trường hợp thầy Thanh Toàn, nếu vị ấy có hành vi phản cảm với nhà báo Thu Trang thì Thu Trang lẽ ra có quyền viết đơn khiếu kiện toà án để điều tra hành vi đó, sau khi xét xử nếu hành vi đó có thật thì báo chí đưa tin đúng theo như vậy. Nhưng đằng này cô Thu Trang giống như là người lên kế hoặc và chuẩn bị cái bẫy để tạo chứng cứ viết bài, như vậy xét lại NB Thu Trang cũng có thể bị kiện ngược lại là cố tình hãm hại người khác.


2. Thông tin đưa trên là của riêng Thu Trang, đó là thông tin một hướng, nhưng cũng có thông tin ngược lại những gì cô Thu Trang nói như vậy chẳng biết cái nào là đúng thì sao chúng ta lại tin theo NB Thu Trang?


3. Nếu NB Thu Trang có ý muốn tốt đẹp và xây dựng con người đúng theo tinh thần cũng chức năng của nhà báo thì nếu phát hiện sư Toàn có hành vi đó cô nên nói thẳng hành động xấu đó cho sư Toàn biết để sư thay đổi, nếu Sư Toàn vẫn ngoan cố thì cô nên viết đơn gửi Giáo Hội để Giáo hội xử lý kịp thời, chứ không nên âm thầm và cố tình đưa sư Toàn vào cái bẫy bằng hành động khêu gợi từ kiểu ăn mặc làm cho sư Toàn nỗi lên bản năng phàm tục, rồi tung tin lên trên các trang mạng để ảnh hưởng đến Giáo hội chư Tăng cũng như khêu gợi lòng giận hờn của bà con nhân dân. Hành động đưa tin kiểu đó là hành động có tâm phá hoại tổ chức Phật giáo chứ không hẳn vì riêng sư Toàn. Đó là nếu có thật.


4. Đứng về tư cách một người phụ nữ Á Đông cũng như người phụ nữ Việt Nam thì không thể chấp nhận một đàn bà đã có gia đình đi quyến rũ đàn ông ngoài đời chứ nói gì quyến rũ và cài bẫy nhà Sư. Chồng, con và gia đình của cô Thu Trang có hạnh phúc không, có vui không khi mình lấy danh phận đàn bà đi quyến rũ làm hại nhà Sư ?


5. Nếu hành vi gạ tình của sư Toàn là có thật thì điều đó rất đáng khiển trách và tất nhiên ảnh hưởng đến Giáo hội và chư Tăng rất lớn, làm tổn hại đến tâm đạo của nhiều người vô cùng. Tuy nhiên chiếu theo luật Phật chế, thì nếu sư Toàn có hành vi đó thì sư Toàn chưa phạm trọng tội, chưa phạm tánh giới, trọng giới, nghĩa là chưa phạm Ba-la-di giới, nghĩa là chưa mất giới thể. Mà phạm vào Tăng Già bà thi sa pháp, trong luật nói rằng “…..Chín giới đầu, lần đầu là phạm; bốn giới sau cho đến ba lần can gián. Tỳ-kheo nào phạm bất cứ một pháp nào, biết mà che giấu, cần phải cưỡng bức cho ba lị bà sa. Hành ba lị bà sa xong, cho thêm sáu đêm ma na đỏa. Hành ma na đỏa xong, còn phải xuất tội. Cần phải giữa Tăng gồm hai mươi vị để xuất tội của Tỳ-kheo ấy. Nếu thiếu một vị, không đủ chúng hai mươi người mà xuất tội Tỳ-kheo ấy, thì tội của Tỳ-kheo ấy không được trừ, các Tỳ-kheo cũng bị khiển trách. Như thế là hợp thức.


Như vậy nếu Sư Toàn có hành vi đó thì nên theo pháp Tăng Già Bà Thi Sa mà cử tội, điều đó vẫn còn tư cách của người Tu sĩ, mà Giáo hội Phật giáo tỉnh Vĩnh Phúc đã đưa ra kỷ luật rất đúng pháp cho sư Toàn rồi. Nhưng Sư Toàn cảm thấy hổ thẹn lương tâm và tư cách của mình với Giáo hội và toàn thể Tăng già, nên sư Toàn đã xin hoàn tục điều đó cũng đáng tiếc, nhưng đứng về tư cách khách quan mà nói cũng đáng khen là sư Toàn có tâm dũng mãnh dám đương đầu và tự xin từ chức, ý thức từ chức thoái lui khi tự thấy mình không xứng đáng. Thử hỏi ngày nay được mấy người, dù là người tu hay người tục dám làm như thế hay chúng ta chỉ có xin kỷ luật, xin lỗi rồi rút kinh nghiệm hoặc chuyển chỗ khác?


6. Bây giờ chuyện sư Toàn gạ tình lại chuyển theo chiều hướng khác ảnh hưởng rất lớn đối với Giáo hội và chư Tăng Phật giáo đó là chuyện tài sản sư Toàn có 200 đến 300 tỷ, thông qua một video mà chính lời của sư Toàn nói. Điều này cả trong và ngoài nước xôn xao. Đi đâu cũng nghe mọi người tụm năm tụm ba bàn tán, chẳng những thế một số trang facebook cá nhân bày tỏ sự phẩn nộ và viết nhiều bình luận cũng như lời status hết sức cay cú mà không phải chỉ dành cho sư Toàn mà nói chung là “Thầy chùa” đại loại là vậy! “đó mang tiền đến cúng cho mấy thằng trọc nó làm giàu như thế….. Thầy chùa lừa dân ngu….. mấy người ngu mang tiền đến cho nó …..hay đi tu mà giàu thế này chắc mai tao cạo đầu đi tu bà con ơi…..” vô vàn câu nói đầy những lời mang âm vị của sự khinh khi và cay cú đối với đạo và chư Tăng.


Người tu sĩ thời xưa tại Việt Nam và Trung Hoa áp dụng theo thanh quy của Tổ Bá Trượng “Một ngày không làm, một ngày không ăn”. Có thể nói là“chặng đường kinh tế tự túc”

Người tu sĩ thời xưa tại Việt Nam và Trung Hoa áp dụng theo thanh quy của Tổ Bá Trượng “Một ngày không làm, một ngày không ăn”. Có thể nói là“chặng đường kinh tế tự túc”


Nghe câu nào chúng tôi đều buồn, như trăm ngàn mũi dao đâm vào tim, làm cho tôi cảm thấy thương Đức Phật, buồn và thương Chư Tổ và nhiều vị Thầy khả kính, phẩm hạnh bị họ xúc phạm, buồn cho tương lai ngôi nhà Phật Pháp, buồn cho dân tộc ta vội vàng bất kính và thô lỗ, buồn cho xã hội ngày nay đang trên đà mất kiểm soát về tư cách đạo đức xã hội khi cái xấu đang hoành hoành, không biết bám vào đâu để giữ lại cái đạo đức tối thiểu đây chứ! (còn tiếp)

-------------------


Đạo Giác

Mời quý độc giả đón đọc: Việc Sư Toàn và hệ lụy mối nguy từ hùa theo đám đông (kỳ 2)