Post: : Admin

Chùm thơ Tự tình cát bụi của tác giả Mặc Phương Tử



Chùm thơ Mặc Phương Tử


HẠT BỤI

Ngàn năm bên lối nhỏ

Trút niềm đau muộn phiền
Ngàn năm mang hơi thở
Dìu vợi trời tam thiên.

HẠT PHÙ SA 
Đổ xuôi miền du mộng
Cho sắc màu cỏ hoa
Muôn bến đời gió lộng
Bồi bãi khắp trời xa.

LỐI VỀ 
Thênh thang tình hạt bụi
Bờ sương cỏ ngủ vùi
Bỏ quên đời dấu hỏi
Thoáng nhìn mây trắng trôi.

CHỢT 
Chợt theo về mộng-thực
Cát bụi lầm cuộc chơi
Thoáng nhìn qua bóng nước
Thoáng - cõi Phật đây rồi !

ĐƯỜNG CHỔI 
Gom lại từng hạt bụi
Hạt bụi đời mỏng manh
Bụi lòng, ta vẫn quét

Giữa muôn trùng tử sinh.


TUỒNG ĐỜI
Cảnh đời bao sắc màu
Mắt sầu oen gió bụi
Tuồng đời hương chiêm bao
Ngược xuôi đường dong ruỗi.

CHẠNG VẠNG
Đầu non mây tụ tán
Lưng trời mây thong dong
Tỉnh-say, đời chạng vạng
Mắt xanh nhìn bụi hồng.

LAO XAO
Đường lao xao gió bụi
Mắt lao xao phương hồng
Trời lao xao mây nổi
Người lao xao dặm lòng.

CUỐN LỐC
Cơn gió nào cuốn lốc
Thổi mù bụi trùng khơi
Ý niệm nào cuốn lốc
Chao nghiêng sóng bước đời.

CÒN Ở
Hạt bụi về non biếc
Giọt sương về thiên không
Chiếc lá xanh còn ở
Giữa núi rừng mênh mông.

NGHE KINH
Gió thổi mây, mù, bụi
Hiển lộ vầng nguyệt viên
Con cá nằm khe suối
Nghe chim hót lời kinh.

DẶM CŨ
Lối sương mòn cuộc lữ
Gió bụi áo sờn vai
Ta mòn qua dặm cũ
Cuối nẽo trời - NHƯ LAI.

MẶC PHƯƠNG TỬ

Trích Tự tình cát bụi