Ví dầu sen nở đã lâu, Trời mây rộng lớn, muôn màu không gian. Tìm vào hơi thở bình an, Thong dong ngồi ngắn, mây làng gió bay.
Ví rằng đời có đổi thay,
Quan sang quyền tước, trong tay của mình.
Cho dù chín nổi đinh ninh,
Đời người hơi thở, an bình thảnh thơi.
Ta về nhặt lại nụ cười,
Sen tâm tỏa mát, như lời Thế Tôn.
Kiếm tìm hạt Ngọc tâm hồn,
Đến đi khắp chốn, cảm ơn đời này.
Bao tình trăng nước trời mây,
Chút tình còn đọng, ô hay nghìn trùng.
Thong dong tất dạ mênh mông,
Biển tình sóng vổ, sắc không chốn tìm.
Tk: Thích Minh Thế
Kính tặng Nguyễn Văn Quang – PD: Nguyên Thái Long