Sư Ông đi thăm tất cả những nơi quen thuộc, thân yêu nhất, hồ bán nguyệt, lăng mộ, Diệu Trạm, cây bùi, tháp Sơ tổ…
Đặc biệt Ngài đi thăm tháp Sư Cố, đi một vòng quanh tháp, đọc tấm bia về công hạnh của Sư Cố. Ngài ngồi bên tấm bia rất lâu, đôi mắt sáng ngời yêu thương, kính trọng. Cây bùi năm xưa xum xuê xanh mát, nay tàn úa, sắp chết. Thương quá. Ngài ngồi chơi bên hồ bán nguyệt rất lâu, các sư cô bắt bài hát, nhưng Ngài đưa tay bảo dừng lại, bởi Ngài đang tiếp xúc những kỷ niệm ngọt ngào nhất.
Sư ông Nhất Hạnh cùng đại chúng trước hồ chùa Từ Hiếu
Ai cũng có tri giác và suy nghĩ về chuyến thăm Tổ Đình của Ngài, duy chỉ có Ngài mới biết rõ thôi. Ngài sống chưa tới 1 ngày ở chùa Tổ, nhưng Ngài đã tiếp xúc sâu sắc, và cảm nhận những gì về nơi này.
Ngài rời Tổ Đình bất ngờ quá nhưng trong thâm tâm con linh cảm Ngài đi là tốt. Ngài đã thỏa mãn ước muốn về đảnh lễ Tổ Sư và đã trọn tình vẹn nghĩa với Tổ Đình rồi. Còn chừng chờ gì nữa mà không rong chơi. Đến đi thong dong, Ngài chẳng vướng bận gì nữa. Nơi đâu chẳng phải là nhà.
Chân Pháp Đăng / Phật học đời sống
Bài liên quan: