Thơ – truyện
Xướng – họa Quán Thế Âm
Khúc hoà đại tấu Hải Triều Âm Tuỳ thuận mười phương Ứng-Hoá Thân. Bỉ-Ngạn đã KHÔNG, Chơn Diệu-hữu Diệt-Sanh đâu CÓ, Pháp thường tâm. VIÊN DUNG Khi lắng nghe là Quán Thế Âm Quay về Tự Tại để xem thân Khai nguồn Bát Nhã
Ví dầu
Ví dầu sen nở đã lâu, Trời mây rộng lớn, muôn màu không gian. Tìm vào hơi thở bình an, Thong dong ngồi ngắn, mây làng gió bay. Ví rằng đời có đổi thay, Quan sang quyền tước, trong tay của mình. Cho dù
Em bé
Hồn nhiên em bé ơi Mũm mĩm nụ hoa cười Tâm hồn thơm lộ hé Tia nắng hồng tinh khôi. Đôi môi ngon cười nói Đôi mắt biếc trời trong. Ngón tay trỏ thần thông Gồm thâu mười phương cõi. Nước non mừng vẫy
Đi về một cõi
Đêm qua lòng mênh mang Lắng nghe kinh Địa Tạng Tâm bừng lên tia sáng Thắp lối về thênh thang Bao năm làm kiếp người Vay tấm thân tứ đại Sinh tử dạo trần chơi Gom hết trả cho đời Mới đêm qua trai
Ân đức Mẹ hiền
Nắng mưa tai biến bất thần Mẹ hiền lỡ bước bước lần dặm xa Sông Hằng gượng bế con qua Gió to sóng cả lập lòa hoàng hôn. Mẹ hiền rún rẫy cô đơn Tử thần đe dọa, nguồn cơn nát lòng Thương
Còn khối vạn tình
Ta còn chút nắng, chút sương chút hoa lá cỏ, chút vương vấn lòng. Thì đây núi, Thì đây sông Cõi quê hương ấy… Thuở Hồng-Lạc xưa. Đất trời dù chuyển sang mùa Nắng mưa nào… Những sớm trưa cung đàn ! Trải lòng
Thơ đường luật ‘Lộc lư ngũ bộ – Ngũ độ thanh’
Đau triền hạ cháy lỡ vòng tay Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây Lặng lẽ bên bờ ai nỏ biết Âm thầm giữa bến kẻ nào hay Về nơi nẻo cũ hong tình ấy HẠ CHIỀU “Lộc lư ngũ bộ – Ngũ độ
Vòng xoay ý thức
Mỗi ngày Những con đường trong thành phố Nặng nề Chuyên chở bao nhiêu trọng tải xe, người Những tiếng ồn và khói bụi không vơi. Tháng năm Những lo toan đối mặt cuộc đời Đấu tranh, từ chối Chấp nhận, buồn vui… Vẫn
Ngủ Nô nhé
Ngủ Nô nhé, yên giấc con ngủ Nô gọi về,vọng tiếng mẹ yêu Dòng cát trắng, vùi sâu lòng đất Nô gọi về, nhớ mẹ cha nhiều. Chiều hôm ấy, mâm cơm thiếu vắng. Mẹ chạy ra, ngơ ngát góc trời Gọi Nô ơi,
Đời chỉ bấy nhiêu
Trong từng chuỗi thời gian, trên con đường đời xuôi ngược, có một cụ già đã hỏi tôi, đời chỉ bấy nhiêu thôi mà sao ta cứ chạy đua cùng chúng, sao mà quá chán chường sự đời vậy nhỉ? Có gì hơn nhau
Tháp Tường Long hiện
Bảo toà ngự giữa đỉnh đồi, Tường Long một đóa, nở phơi muôn đời. Truyền từ xứ Ấn khắp nơi, Giao Châu cố quốc, rạng ngời danh hương. Nê lê thành cổ lưu phương, Đồ Sơn huyền sử, soi đường tâm linh. Tháp Tường
Phật về – Lê Đăng Mành
Hài nhi về giữa quê nhà Cờ hoa cung đón chan hòa màu mây Phật trang nghiêm ngự nơi này Sen vàng nâng bước mừng Ngài đản sanh Phật về mở lối an lành Khổ đau lịm tắt dưới cành vô ưu Ba nghìn
Mai lên núi
Mai lên núi buồn vui xin trả lại Đường lợi danh tôi đã ngại bon chen Bao vọng thức từ lâu xoay chuyển mãi Thôi ngồi yên, nghe hơi thở, lãng quên. – Chùa Núi Vàng – nơi linh thiêng bậc nhất Bangkok – Cốc Núi
Hương xông Thầy về
Đệ tử tỳ kheo Thích Minh Thế viết bài thơ kính tiếc, bái vọng Đức phó pháp chủ GHPGVN trưởng lão Hòa thượng thượng Thiện hạ Bình, bậc thầy cao cả đã quy tây. – Video: Lễ cung tống kim quan cố HT Thích Thiện
Xuân bên em
Thả mình đi giữa hương xuân, Thả duyên vạn nẽo, thơm lừng Đào hoa. Xuân ta đi giữa thiên hà, Tình ta đi giữa, sương pha Hà Thành. Đất trời reo nắng trên cành, Hoa mai chớm nụ, màu xanh đất trời. Bên nhau
Tiếng chuông chùa
Chuông ngân trầm lắng chuông ngân Giọt chuông cam lộ tầng tầng ngân nga Ngân vào đồng nội cỏ hoa Du dương suối nhạc âm ba nhẹ nhàng . Chuông ngân sáng Ánh Đạo Vàng Từ bi trí tuệ âm vang chơn thường Quê