Màu xanh hôm nào Vẫn xanh màu xứ sở Những điệp khúc truông đời Đã khuất vội bóng hoàng hôn…
Ngày ấy,
Cạn chén chơi vơi niềm ảo vọng
Một thoáng trôi về tình khúc phôi pha
Mùa xuân
Thanh âm sắc màu đi qua.
Đời mỗi phương
Nhìn nhau, chừ em ạ !
Về đâu, dòng trôi mênh mông
Như con thuyền sóng vờn bến lạ
Mắt đổi màu ngàn mây xa trông.
…Rồi từ ấy
Quê mình
Củ khoai, củ sắn
Giọt mồ hôi, giọt lệ vơi đầy
Bên miếng ruộng, miếng vườn
Bờ cau, liếp chuối
Thương đời mẹ,
Nghĩ bao đời em lầm lũi
Gió sương năm tháng trĩu vai gầy !
Cố xứ gặp nhau
Tình ta nhớ thuở…
Chạnh lòng bao mùa trăng quê hương
Trăng cũng ngậm ngùi
Như đời viễn mộng.
Cuộc lữ nào không rũ áo phong sương !
Màu xanh hôm nào
Vẫn xanh màu xứ sở
Những điệp khúc truông đời
Đã khuất vội bóng hoàng hôn,
Cả lau sậy cũng vui mùa hội ngộ
Cát bụi bình yên về ngủ bến rêu cồn.
Nay gặp lại em
Thời gian chảy dồn lên mái tóc
Ba mươi năm trước, cuộc tình se tuổi mộng
Điệu đàn mấy nhịp trổi cung xưa
Long đong thuyền cũ
Xuân về bến
Trời quê hương tình mây nước giao mùa.
Nhớ về ngày ấy
MẶC PHƯƠNG TỬ