Sinh sôi đón tiết cơ man thân phận Đông rét dãi dầu người nỡ vội quên Có lẽ vì đời gán tên xô xát Nên đành đoản mệnh nụ bỏ đường lên
Sống thanh bần chẳng nhiễm uế lòng đất
Tai tiếng đau lòng đọng nốt kiệm lời
Chưng diện tùy người nhuộm lưỡi được mất
Hạo nhiên lá trải hà cớ về trời…*
Xuân về phận hẩm nên đành vô thủy
Sum họp vô chung ai thiết nâng niu
Vào cửa sang giàu ngổn ngang thừa mứa
Tội đời tươi tắn tàn úa quạnh hiu
Mai cốt cách- gặp xuân thành hữu dụng
Đến mùa thay áo biện cửa đa mang
Trơ sương lạnh vì em ngồng hoa cải
Ra giêng mai héo em vẫn rực vàng!
Lê Đăng Mành
* “Gió đưa cây cải về trời”
Hoàng Tử Cải (con vua Gia Long)