Tưởng niệm 15 năm ngày nhạc sỹ TRỊNH CÔNG SƠN qua đời (1/4/2001- 1/4/2016)
Trăng tháng 4 lạnh trần gian
Đất đau buồn bủa khói bàng hoàng vây
Ta người giữa cuộc tàn phai
Rong chơi LẶNG LẼ NƠI NÀY điêu linh
HẠ TRẮNG khều NẮNG THỦY TINH
HOA VÀNG MẤY ĐỘ tiếc bình minh qua
Cầm đan TÌNH XÓT XA VỪA
CON MẮT CÒN LẠI, DIỄM XƯA bồi hồi
ƯỚT MI-CHIẾC LÁ THU PHAI
GIA TÀI CỦA MẸ KHÓI TRỜI MÊNH MÔNG
Khắc khoải chi TUỔI ĐÁ BUỒN
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI,VẾT LĂN TRẦM hồng
Lặng nghe LỜI CỦA DÒNG SÔNG
RU ĐỜI ĐI NHÉ -MƯA HỒNG- NGUYỆT CA
CÁT BỤI – CỎ XÓT XA ĐƯA
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP – BỐN MÙA GỌI TÊN
MỘT NGÀY NHƯ MỌI NGÀY lên
Cúi XIN MẶT TRỜI NGỦ YÊN chốn này
Để rồi NHƯ CÁNH VẠC BAY
MỘT CÕI ĐI VỀ xả đày đọa buông
Nơi về CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG
Thôi chùng bước giữa DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG
Yên tịnh NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG
Vỗ vào BIỂN NHỚ- TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN
Người hỡi CÓ NGHE ĐỜI NGHIÊNG
RU ĐỜI ĐÃ MẤT một thiên tài về!
Lê Đăng Mành