Post: : Admin

Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11-2017 sắp trở về. Bài thơ này Lê Đình viết tuy đã lâu, nhưng vẫn thấy không hề cũ chút nào, và duy chỉ dành riêng tặng quý Thầy Cô giáo đang sống tha hương, là những người đi khai trí cho mầm xanh cuộc đời.



Trên bục giảng nhớ Thầy Cô giáo cũ

Lớp học thời bao cấp. Ảnh minh họa


Lúc vào đời tôi chọn nghề nhà giáo

Làm con đò đưa khách chữ qua sông
Yêu ngọn đèn khuya ấm áp soi lòng
Yêu con số thơm lừng trang giáo án
Giờ đứng lớp ra bài trên bụp giảng
Tiếng học trò khơi niềm nhớ mênh mang.

Cũng chính như tôi ngày xưa đi học
Tuổi mơ xanh trong nắng sớm sân trường
Xác phượng hồng trải ngập những vấn vương
Ve dõng dạc gọi hè về rẽ lối
Tháng năm sách đèn thoi đưa quá vội
Bước vào đời trôi dạt chốn ngàn xa.

Tôi nhà giáo đi gieo mầm xứ lạ
Ươm chữ trồng người óng ả niềm vui
Học sinh tôi luôn quấn quít bên đời
Lòng cứ ngỡ có mình trong lớp trẻ
Của ngày xưa mái trường nơi quê Mẹ
Con sông dịu hiền câu hát đầu nôi
Mùa thu đến ngày tựu trường đã về rồi
Lòng xao xuyến Thầy Cô ơi ngày cũ
Trời Cao Nguyên ngập tiếc nhớ một thời.


Lê Đình