Thơ – truyện
Chào mừng đại hội Phật giáo
Chào mừng đại hội Phật giáo huyện Đăk R’lấp lần thứ III nhiệm kỳ 2016-2021, nhà thơ Lê Đình viết tặng Đại hội đại biểu về tham dự >>Họp trù bị Đại hội đại biểu huyện Đăk Rlấp lần III nhiệm kỳ 2016-2021 Đại
Nắng thu ơi
khúc giao mùa, nắng thu ơi! Hạ qua… từng hạt chơi vơi hương nồng chuông chùa khoan nhặt thinh không và như… có tiếng kinh vang vọng về và như thu trải sơn khê và như lá rụng bốn bề hồn thu con chim
Điều khó quên
Những ngày gần tháng bảy tôi thường có những giấc mơ êm đẹp. Tôi thấy mình trở về cái cốc của Sư cô Lão mẫu ở trên núi. Con đường từ hang Ông Hổ dẫn lên Tu viện Chân Không, hai bên là cốc
Năm giọt mật
Ngày xưa có kẻ tử tù Một ngày vượt ngục chạy như điên cuồng Trốn cho mau, vội tìm đường, Phía sau lính gác rộn ràng rượt theo Xua hai voi dữ hiểm nghèo Vòi vươn dài thượt, miệng kêu vang ầm, Trong cơn
Thân cây mọc nghiêng
Con người trên cõi dương gian Nào ai tránh khỏi cái màn tử vong Khi đời này chấm dứt xong Thảy đều ước muốn về trong đất lành Nơi sạch sẽ, miền tịnh thanh Khắp vùng cực lạc, an bình mãi thôi. Có người
Bảy cách bố thí
Dù ta không có bạc tiền Vẫn còn bảy thứ để đem tặng người. Một là “nhan thí”: nụ cười Tặng bằng nét mặt vui tươi của mình Hân hoan, niềm nở, chân thành Miệng cười gieo mối cảm tình muôn nơi. Hai là
Bữa cơm giữa chùa quê
Hè nắng đổ sân chùa như rực lửa Bảng hồi lên hiệu báo bữa cơm thường Những não phiền bao hệ phược vấn vương Tạm ngưng nghỉ để nhường đường trai ngọ >>Tinh thần Phật giáo qua mái chùa làng Cơm một bát tròn
Quỳ lạy Cha thương
Trở về quỳ lạy Cha thương, Lòng thành dâng trọn, tấm gương giữa đời. Thân quên giọng nói nụ cười, Tình Cha Trao gởi, nhớ lời thương nhau. Trăm năm nối lại nhịp cầu, Mong Con sống đẹp, tin sâu nhân từ. Lặng nghe
Hương sen mùa hạ đong đầy yêu thương
Khóa tu mùa hè ‘Hương Sen Mùa Hạ’ lần thứ 7 năm 2016, sẽ khai mạc vào ngày 22/06/2016 (18/05 Bính Thân) tại chùa Hoa Khai Xã Đạo Nghĩa huyện Đăk RLấp tỉnh Đăk Nông) Sen hồng hé nụ cười tươi Mênh mang của
Nghìn dặm tôi đi
Ngày xa mẹ, Tám phương trời, mười phương Phật, Tôi ra đi nghìn dặm, Trên lưng vác cả trăng sao. Gủi về cho mẹ, Tôi tung cả nghìn sao lên trời. Vầng trăng giữ lại, tôi nguyện vác trên vai. Trăm tình cha, nghìn
Ném sỏi xuống giếng
Phật và đệ tử một ngày Thong dong tản bộ cạnh ngay cánh đồng Chợt đâu thấy một đám đông Quây quần làm lễ vô cùng nghiêm trang Tiễn đưa một kẻ họ hàng Mới vừa tạ thế trong làng tuần qua. Bà con
Hãy tránh xa điều ác, vì đó là thuốc độc
Câu Chuyện Về Ông Thương Gia Mahādhana, Tựa như một kẻ đi buôn. Có mang nhiều của nhưng không bạn bè. Tránh đường nguy hiểm chẳng đi, Hay người tham sống chẳng khi nào gần. Tránh liều thuốc độc vô ngần, Chúng sinh noi đó
Chuyện vui đạo lý: Tăng già
Một hôm tại giảng đường Phật học viện nọ, thầy gạn hỏi một để tử, con hãy cho biết ý nghĩa chữ Tăng Già? Vì không để ý nghe thầy giảng dạy và không theo giỏi bài vở cho nên vị đệ tử úp
Những hạt đậu biết nhảy
Làng kia có một lão bà Sống đời lầm lũi, cửa nhà đơn côi Chồng con đều đã qua đời Bà nhờ mảnh đất nhỏ nơi sau nhà Quanh năm trồng đậu bán ra Kiếm ăn sinh sống cho qua tháng ngày, Đời bà
Tặng một vầng trăng
Thiền sư cất túp lều tranh Một mình ẩn dật tu hành rừng sâu Thị thành xa lánh từ lâu Tâm hồn thanh thản, đạo mầu kiên trinh. Một đêm đầy ánh trăng thanh Thiền sư lên núi dạo quanh ngắm trời Bóng hằng
Ta về non thiên
Tỳ kheo Thích Minh Thế – Hỷ Tâm Hải Triều cảm tác bài thơ nhân mùa Phật đản viết về nơi đạo tràng tu học của vị Quốc Sư Tăng Thống Khuôn Việt. Trải dài 1000 năm Lịch sử, từ Thời Đinh – Đến