Thầy! Người xuất hiện trong cuộc đời những người học trò như chúng e một cách nhẹ nhàng nhưng đã lắng đọng lại những bài học vô cùng sâu sắc và không bao giờ mờ nhạt đó chính là kiến thức mà thầy cô đã tận tụy truyền đạt, và cả những bài học về đời, về người để chúng em có đủ vốn tri thức và vốn sống đối mặt với những thử thách khi vào đời và tự tin bước đi trên con đường mà mình đã chọn.
Thầy!! … Người dạy em biết khóc, biết cười trước những cảnh đời, biết đứng lên khi té ngã … biết nhặt lấy cây gai trên đường để bảo vệ bàn chân những người đi sau.
Em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống.. biết yêu gia đình và yêu quê hương … Thầy dạy em biết quý thời gian, trọng chữ tín, biết giữ lòng trong sạch … để ngẩng cao đầu với bạn bè …
Thầy! … mặc cho cuộc sống bôn ba, vẫn một đời chèo đò đưa từng lớp học sinh qua bến bờ tri thức. Ngày lại ngày, cặm cụi nắm vững tay chèo, chỉ sợ học sinh của mình lạc lối trên đường đời có lắm bão táp, chông gai.
Thầy! Cuộc đời đưa biết bao người qua dòng sông tri thức … Dòng sông vẫn cứ êm trôi … tóc thầy bạc đi, mắt thầy nheo lại nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ … bao nhiêu người khách đã sang sông ? bao nhiêu khát vọng đã vào bờ ? bao nhiêu ước mơ thành sự thực … ? Có mấy ai sang bờ biết ngoái đầu nhìn lại …
Thầy… hàng năm đều thầm lặng đưa đò, đưa chúng ta đến đỉnh cao của thành đạt … nhưng có bao giờ khi thành đạt xong chúng ta quay lại thăm hỏi …
Tôi tự hỏi … bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu biết được niềm vui của những người thầy, người cô khi thấy học trò mình thành đạt … bạn sẽ càng không thể biết được cảm giác hạnh phúc của thầy cô khi thấy những chuyến đò đã qua sông rồi nhưng vẫn luôn nhớ đến chuyến đò năm cũ … Nhiều khi những cử chỉ nhỏ bé của bạn thôi nhưng cũng đủ kết thành vòng hoa tô thắm cho cái nghề cái nghiệp của thầy cô …
Có một lúc nào đó chúng ta bị cuốn đi với những tất bật của cuộc sống, của công việc, và đôi khi chúng ta không có thời gian để trở về với kỷ niệm. Nhưng đừng vì thế mà rảo bước đi vội vã, hãy cố dành cho mình một khoảng lặng trong tâm hồn để ngoảnh đầu nhìn lại, chúng ta sẽ bắt gặp ánh mắt của người thầy luôn dõi theo bước ta đi trên suốt quãng đường đời. Và chắc chắn thầy sẽ vui lắm nếu chúng ta đáp lại ánh mắt quan tâm của thầy bằng một ánh mắt ghi ơn.