Post: : Admin

Ngủ Nô nhé, yên giấc con ngủ Nô gọi về,vọng tiếng mẹ yêu Dòng cát trắng, vùi sâu lòng đất Nô gọi về, nhớ mẹ cha nhiều.



Chiều hôm ấy, mâm cơm thiếu vắng.
Mẹ chạy ra, ngơ ngát góc trời
Gọi Nô ơi, con ở đâu rồi
Chợt thiếu vắng, thắt dạ không lời.

Một ngày thiếu mẹ con có nhớ
Tận trời xanh vọng tiếng âm vang
Nô gọi về khe khẽ cung đàn
Trong nỗi nhớ chít vành khăn trắng

Triệu trái tim hướng về tâm nguyện
Mong cho con tìm lại nơi xưa
Trong vòng tay bố mẹ đong đưa
Vắng tiếng cười, rơi lệ ban trưa.

Nào ai biết chừng vài dấu chân
Thân giả tạm Nô nằm bất động
Trả con về cát trắng thời gian
Nắm mồ xanh hoang lạnh điêu tàn

Ngủ Nô nhé, con ngoan hãy ngủ
Mặt cuộc đời, xoay chuyển trả vay
Nô ngủ nhé, tình đời phủ bạc
Chốn lạc bang, giấc tịnh khói mây.

Ngủ đi con, trời còn nằm đó
Mộ bia ghi, khắc nhớ vội quên
Xin cuối chào đưa con về nghỉ
Chốn bụi đời, nhiều lắm bon chen.

Xin con yêu, yên giấc ngủ chiều
Rơi dòng lệ, gió hương hướng vọng
Tiếng Di Đà, con về tịnh cảnh
Lòng cát trắng phủ khắp ôm con.

Nô gọi về, trần gian xin nhớ
Chớ phủ phàm hại trẻ vô danh
Ai khắc tạc chút tình để lại
Áng mây trời, Nô gọi màu xanh.

Thương con !

Cảm tác tặng em bé Nô - Quảng Bình
Mong con ngủ ngoan, trở về bên cảnh tịnh Di Đà lạc bang.
Tk: Thích Minh Thế
8-7-2017