Post: : Admin

"Ngày hôm qua đâu rồi? " Chúng ta hãy thử nhắm mắt lại, nghĩ xem mình đã làm gì... Và bây gìơ, mở mắt và nhìn quanh xem có phẩm vật gì của hiện tại mà không có mối liên hệ với quá khứ?



" Em cầm tờ lịch cũ,
Ngày hôm qua đâu rồi? 
Ra ngòai sân hỏi bố,
Xoa đầu em, bố cười... "
Lang thang trong sân trường tiểu học, nghe tíêng đọc ngân nga, trong trẻo và vô tư, ta như lạc về một xứ sở nào đó xa xôi mà thân quen lắm: khung trời quá khứ. 

Những người bạn cũ đi qua, một vài bạn mới lại xuất hiện. Cũng giống như một ngày. Khi ngày cũ trôi đi, ngày mới sẽ đến. Điều quan trọng là hãy biên người bạn hay ngày ấy trở nên thật ý nghiã. Diệu Minh chuyển dịch

Trong cuộc sống, hẳn ai trong chúng ta cũng đôi lần tự trách: " Giá mà ngày ấy ta làm ( hay đừng làm ) như vậy... " với sự tiếc nuối và vô vọng. Bởi lẽ " ngày ấy " đã qua đi và mãi mãi không bao gìơ trở lại.


Trong Thìên môn có câu: " Cái gì rồi cũng sẽ đến, đến rồi cũng sẽ qua và qua rồi cũng sẽ mất. " Mở mắt sau gíâc ngủ dài, ta tri ân cuộc sống và gửi gắm bao nhiệt huyết cho một " ngày mới để  yêu thương  ". Nhưng rồi, với vận tốc trung bình 24 gìơ/ ngày, ước nguyện tươi xanh ấy cũng trở thành quá khứ, trở thành " ngày hôm qua ", khíên con người ta đôi khi phải bàng hoàng, thảng thốt, hay đơn giản chỉ là chút ngạc nhiên.

Gĩưa thế sự vô thường và vội vã ấy, hàng con Phật cần tỉnh thức nhận rõ và gĩư gìn chánh niệm. Tri nhận phút giây này sẽ qua đi là một lẽ tất ýêu, ta nguyện sống trọn vẹn, ý nghiã để không phí hòai dù chỉ là một sát na nhỏ bé mà không luýên tíêc, sợ sệt. Để từ đó, đức tính yêu thương ( từ bi ), niềm vui ( hỷ ) và nhẹ nhàng buông bỏ ( xả ) được tôi luyện.

Trở lại với câu hỏi: "Ngày hôm qua đâu rồi? " Chúng ta hãy thử nhắm mắt lại, nghĩ xem mình đã làm gì... Và bây gìơ, mở mắt và nhìn quanh xem có phẩm vật gì của hiện tại mà không có mối liên hệ với quá khứ? Hôm qua quýêt định hôm nay và hôm nay sẽ quýêt định ngày mai. Tíên trình thời gian được xây dựng trên mối tương quan nhân - duyên - quả. Dễ thấy như việc trồng cây, hạt giống gieo xuống, qua quá trình chăm bón đầy đủ sẽ đơm hoa kết quả. 

Ngày hôm qua...đâu rồi?

Ngày hôm qua...đâu rồi?

Nhưng, điêu đó không có nghĩa rằng quá khứ được phép chíêm trọn hiện tại. Nó chỉ định hình thôi. Còn quỳên quýêt định nằm ở mỗi chúng ta. Hãy xây nên một tòa lâu đài lộng lẫy bằng gạch đá tươi đẹp được nhào nặn bằng đất sét tốt lành của hôm qua chứ đừng để những tạp bùn làm dơ vạt áo tinh khôi của hôm nay. 

"... Ngày hôm qua ở lại
Trên cành hoa trong vườn
Nụ hồng lớn thêm mãi
Đợi đến ngày tỏa hương

Ngày hôm qua ở lại
Trong hạt lúa mẹ trồng
Cánh đồng chờ gặt hái 
Chín vàng màu ước mong

Ngày hôm qua ở lại
Trong vở hồng của con
Con học hành chăm chỉ
Là ngày qua vẫn còn. "

1...2...3... Thế là một vài tích tắc của cuộc đời đã trôi đi... Mọi người cảm thấy thế nào?

Diệu Liên Như Minh / Phật học đời sống