Post: : Admin

Gửi đến quý bạn đọc chùm thơ Mùa & hương của tác giả Mặc Phương Tử.



CÓ MÙA NÀO
Sắc hương ngàn dịu vợi
Xuân, Hạ, Thu, Đông... rồi!
Chỉ ngoài kia gió mới
Thinh lặng vầng mây trôi.


CÓ XUÂN NÀO
Không mai vàng trước ngõ
Không câu đối giao mùa
Tỉnh thức...
Xuân từ đó,
Giọt sương trong - Phật Thừa. !

CÓ HẠ NÀO
Không ửng trời lựu đỏ
Không gió rát bên thềm
Nhặt chút tình hoa cỏ
Tan nỗi sầu cô miên.

CÓ THU NÀO
Không cánh chim vời vợi
Không mây trắng qua thềm
Tình sen thu khẻ gọi
Vầng trăng MẸ diệu huyền.

CÓ ĐÔNG NÀO
Khi đất trời trở dạ
Không giá buốt đêm thâu
Mắt đời rưng lệ đá
Giọt tinh sương nhiệm mầu.


CÓ HƯƠNG NÀO
Dù mãi ngàn năm nữa
Dâng đời bao ý thơm.
Từng giọt cam lồ, sữa
Tịnh hoá một tâm hồn.

KHÔNG GIAN NÀO
Cây trong vườn chim hót
Hoa bên trời đưa hương
Tiếng sáo diều thảnh thót
Rót vầng thơ mười phương.

HỘI TỤ
Đất trời hương muôn thuở
Xanh, mắt xanh núi rừng
Kẽ đá cành hoa nở
DIỆU PHÁP HOA thơm lừng.

TÌNH MƯỜI PHƯƠNG
Tiếng chim sâu buổi sáng
Lay động trời mù sương
Tinh khôi cơn gió thoảng
Hoa cỏ về dâng hương
Thanh âm đời một thoáng
Mây trắng tình mười phương.

BÌNH MINH
Trên nhánh cây đương lộc
Tiếng chim gọi bình minh
Lung linh hạt sương ngọc
Nghe lá thức quanh mình
Thoảng hương trà tĩnh lặng
Giữa trời đất nguyên lành.


CỔ THỤ
Ngàn năm xanh bóng cổ
Hương trời đất một phen
Mười phương mây TỊNH ĐỘ 
Cánh chim về bình yên.

NGÀY LÊN
Đêm vầng trăng Viên Giác
Hương đất trời Tâm Kinh
Ngày đại nhật Viên lạc
Giữa muôn trùng Tử - Sinh.

Ý MẦU
Hương trà thơm trong sương
Mây tụ thềm hoa cỏ
Ba ngàn thế giới hương
Tụ ý mầu KHÔNG-CÓ.

MẶC PHƯƠNG TỬ