Ngồi bên bến cũ soi chiều Nước trầm ngâm gợn thủy triều có không Khói vô tình vói lông bông Choàng vai mây kết dải mông quạnh này
Mùa thu trên bến Ô Lâu. Ảnh: Như Thị
Trỉa hạt dâu bể xuống đây
Mầm khốn quẫn nhú mọc đày đọa thêmTrăng đau vàng võ trời đêm
Nhìn mưa gió liệm dấu mềm mại thu
Mai kia nếu lỡ cho dù…
Rách tơi lữ thứ quảy ngu ngơ về
Ngồi bươi kỷ niệm xưa tê
Vọc trăng cổ độ giữa quê quán mình
Ký ức phóc dậy lặng thinh
Hụp quờ quạng tẩm bao hình bóng xưa
Mấy mươi năm vẫn còn lưa
Tắm “trồng cơn chuối” như vừa mới đây
Mùa biền biệt lá vàng bay
Chiêu hồn bạn cũ mau quay về cùng
Người mất qua bến ung dung
Người vào tuổi hạc chống thung thăng về .