Người Thầy của cuộc đời con!

Hình Người Thầy của cuộc đời con!
- Tác giả: admin

Con ước một ngày nào đó được như cha của con, người đã tiếp lửa cho ước mơ của con tiếp bước theo sự nghiệp trồng người của cha, người thầy của cuộc đời con…

Cha!…
 
Có một niềm tự hào con luôn cất giữ trong tim 20 năm sống trên đời, đó là niềm tự hào vì truyền thống gia đình, vì sự nghiệp hơn 35 năm trồng người của cha. Cha là nhà giáo, là người đã truyền cho con nhiệt huyết với nghề và vun đắp trong con ước mơ được đứng trên bục giảng, truyền đạt những bài học làm người đến các em thơ.
 
Nghề giáo, cha từng nói đôi khi nó như là cái cơ duyên của đời người, có duyên với nghề mới thành nhà giáo. Cha ngày trẻ thích kinh tế nhưng lại chọn sư phạm Toán cũng bởi vì gia đình nghèo, không đủ điều kiện ăn học và nghề giáo là cái duyên không hẹn mà tới. 
 
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào cha còn là chàng sinh viên trẻ nhận công tác ở một tỉnh miền núi mà hiện giờ cha đã là người thầy lão làng, sống, làm việc và cống hiến hơn 35 năm cho sự nghiệp trồng người. Yêu nghề, tâm huyết và sống bằng nghề là cả chặng đường dài 35 năm mà cha đã trải qua. 
 
Ngày trước, cả nhà cùng đi trên một chiếc xe đạp cọc cạch, con ngồi trước, mẹ bồng chị ngồi sau, gia đình sống trong ngôi nhà tập thể bé tí trong ngôi trường cấp hai của xã. Cha buổi sáng làm thầy buổi chiều làm nông dân, trồng rau, nuôi lợn, chẳng nghề nào cha chưa trải qua, cũng vì nghề giáo quá nghèo.
 
Con nhớ những đêm cha miệt mài dưới ánh đèn vàng mờ ảo, soạn bài cho giờ ngày mai lên lớp, bên trang giáo án cho tới lúc sang canh khi sương rơi đẫm lá.
 
Con nhớ trong đội tuyển học sinh giỏi năm ấy có một anh học sinh vì nhà nghèo không có tiền đi học phải bỏ lớp, cha đã đến tận nhà động viên gia đình, cha tạo mọi điều kiện tốt nhất cho anh ấy được học thi và miễn toàn bộ học phí cho anh. Không phụ lòng cha, kỳ thi năm ấy anh là người giành giải nhất môn Toán cấp tỉnh. 
 

Xen lẫn với niềm tự hào, con biết còn có thứ tình cảm lớn hơn mà người học trò ấy dành cho cha, sự kính trọng, lòng biết ơn. Con nhớ nụ cười của cha, những lời giảng hóm hỉnh, cả niềm vui trong đôi mắt cha khi thấy từng lứa học trò ra trường ngày càng trưởng thành trên bước đường đời.

Người Thầy của cuộc đời con! image-1731725262549

Con nhớ những hôm cha thức suốt đêm với bài toán khó, những bài toán mà cha thường đùa rằng “không thể để đến ngày mai vì học trò ngày càng thông minh hơn thầy rồi”. Cha tìm tài liệu, hướng dẫn học sinh làm bài cẩn thận từng chút, kiên trì giảng giải cho các anh chị ấy hiểu một cách chi tiết nhất. Chẳng vậy mà có nhiều học sinh tìm đến lớp của cha, vì lòng nhiệt tình và trách nhiệm đối với những giờ lên lớp.
 
Ngoài giờ dạy, cha còn là người thầy yêu thương học trò, luôn tạo điều kiện tốt nhất cho những học sinh có hoàn cảnh. Dù nhà mình bữa đói bữa no nhưng cha chẳng ngần ngại chừa phần cơm cho các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Nhìn những ánh mắt ngây thơ tồi tội, con biết cha chẳng thể kìm lòng vì một phần tuổi thơ của cha ẩn hiện trong đôi mắt ấy, “chỉ có học mới giúp những đứa trẻ ấy thoát khỏi cảnh nghèo đói”.
 
Chưa bao giờ con gái thấy sự mệt mỏi trên gương mặt cha, chỉ thấy niềm hạnh phúc xen lẫn niềm tự hào, lòng nhiệt huyết và say mê với nghề của cha mà thôi. Con nhớ bài học đầu tiên cha dạy con “hãy tự đứng dậy mỗi khi vấp ngã con nhé”, bài học đó còn theo con đến tận bây giờ, khi con vấp ngã không chỉ một lần mà rất nhiều những lần khác trong cuộc đời.
 
Con vẫn chỉ là đứa con gái nhỏ bé yếu đuối thôi cha ạ, vẫn sẽ òa lên nức nở, con khóc vì đau, con khóc vì bên cạnh con chẳng còn ai nâng con dậy như ngày nào. Nhưng rồi khi khóc chán chê con lại tự mình đứng dậy, có lẽ vì đâu đó trong hồi ức của con gái vẫn vang vọng những lời dạy của cha khi thơ bé “đừng khóc con gái, con sẽ tự mình đứng dậy phải không? Ngoan nào, cố lên con”. Sẽ không có ai nâng con dậy nếu con không tự làm.
Khi con lớn cha dạy con biết quý những trang sách và tự bao giờ cha trở thành người giáo dạy văn của con. Cha luôn dặn con phải sống mạnh mẽ, không được yếu đuối, không được nhu nhược. Cha lo lắng cuộc đời không bằng phẳng với những xô bồ, bon chen phức tạp, với những giả dối, lừa lọc sẽ xô bước chân con vấp ngã. 
 
Cha dạy con phải sống sao cho trọn vẹn, đừng để nuối tiếc và ân hận quá nhiều, đừng để cả cuộc đời phải nói ”giá như, nếu thì”. Những bài học cha dạy luôn đúng, và như thế đã hơn một lần con cố sức gồng mình để trở thành ai đó khác.
Hồi bé, mỗi buổi lên lớp, cha mang con đến trường, vừa dạy cha vừa bế con trên tay, có khi con còn làm học sinh bất đắc dĩ của cha, ngồi lẫn vào những anh chị học sinh lớn. Hồi bé con ngoan, dễ bảo, chẳng mấy khi khóc nhè lúc lên lớp, ngồi im thin thít cho đến khi cha hết giờ. 
 
Tuổi thơ của con gắn liền với viên phấn, góc bảng, với những bài giảng của cha. Lớn thêm một chút con không được cha bế trong những giờ lên lớp nhưng con vẫn lấp ló ở cửa lớp ngóng vào trong, những bài học đầu tiên con học là từ nơi ấy.
Mười mấy năm trôi qua nhưng những ký́ ức ấy chưa bao giờ nhạt nhòa trong tâm trí của con. Nó luôn được cất giữ cẩn thận trong một phần nào đó của những trang nhật ký tuổi thơ con, những kỷ̉ niệm đẹp thời thơ ấu mà con từng sống, từng trải qua. Cho đến bây giờ khi đã lớn, đôi lúc con vẫn lấp ló sau cửa lớp mỗi giờ lên lớp của cha, nghe những bài giảng quen thuộc, nghe giọng nói ấm áp, nhìn cử chỉ của cha, làm sao con có thể quên được, vẫn rất nhớ cha ạ.
 

Chẳng ai giàu có tiền bạc nhờ nghề giáo, cha của con cũng thế. Cho dù nhà mình chẳng giàu có nhưng thay vào đó là những thứ mà người giàu không bao giờ có được. Đó là niềm vui, tiếng cười, đó là tình cảm, niềm hạnh phúc mà chỉ có những người thầy mới biết nó thiêng liêng, cao quý đến nhường nào.

Người Thầy của cuộc đời con! image-1731725263246

35 năm, bao nhiêu thế hệ học trò đã đi qua và năm nào cũng thế, cứ đến dịp lễ tết hay những ngày đặc biệt nào đó, cha tiếp khách mệt nghỉ, hoa quà tràn ngập. Nhà mình rộn vang tiếng cười, những cái bắt tay, những cái ôm, những giọt nước mắt, những lời tri ân sâu sắc là món quà quý giá mà không có tiền bạc nào có thể mua nổi. Cha chưa bao giờ biết con gái tự hào vì điều đó đến nhường nào đâu.
Và tự bao giờ cha đã truyền cho con tình yêu, lòng say mê với nghề giáo và ước mơ một lần được đứng trên bục giảng, được truyền đạt những bài học làm người quý báu đến gương mặt các em thơ. Con ước một ngày nào đó được như cha của con, người đã tiếp lửa cho ước mơ của con tiếp bước theo sự nghiệp trồng người của cha.
Mỗi ngày trôi qua con lại thấy tóc cha thêm nhiều sợi bạc. Cha giờ đây không thể nắm tay dạy con đi thế nào cho đúng, cha cũng không thể chấm điểm hai mỗi khi con mắc lỗi sai, con phải đi trên con đường riêng của mình dù con cảm thấy hụt hẫng, cảm thấy bị bỏ rơi. Nhưng con biết khi khó khăn, chán nản, tuyệt vọng, con vẫn có một bàn tay khẽ đặt lên vai và tiếp thêm sức mạnh để con đi tiếp.
 
Con đang chập chững với ước mơ của mình nhưng trong suốt cuộc hành trình đó con gái chưa bao giờ đơn độc vì có cha ở bên, cổ vũ động viên và vun đắp cho ước mơ của con từng ngày. Ước mơ lớn mà con đã ấp ủ từ khi còn bé chưa bao con quên và ngừng nỗ lực để thực hiện nó. 
 

Cha hãy tin là con có thể làm tốt điều đó, cha nhé!

Theo: kenh14.vn

 

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, báo Phật Học Đời Sống cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 0421 000 435 524
Ngân hàng Vietcombank
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Tin mới

Người lái đò thầm lặng trong cuộc đời

Thầy! Người xuất hiện trong cuộc đời những người học trò như chúng e một cách nhẹ nhàng nhưng đã lắng đọng lại những bài học vô cùng sâu sắc và không bao giờ mờ nhạt  đó chính là kiến thức mà thầy cô đã tận tụy truyền đạt, và cả những bài học về

Tây Ninh: Bế mạc Khóa tu truyền thống Khất sĩ lần thứ 36 trong niềm hoan hỷ

PHĐS: Lễ bế mạc Khóa tu truyền thống Khất sĩ lần thứ 36 được khép lại trong niềm hoan hỷ của người con Phật, buổi lễ bế mạc được tổ chức lúc 9h sáng, diễn ra tại giảng đường Giác Huệ, tịnh xá Trúc Lâm xã Tây Thạnh, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Buổi

Nhân rộng mô hình “Bếp ăn từ thiện”

Với hiệu quả thiết thực của bếp ăn miễn phí cho bệnh nhân nghèo đặt tại Bệnh viện đa khoa tỉnh, đến nay Hội Chữ thập đỏ tỉnh đã nhân rộng mô hình “Bếp ăn từ thiện” (BATT) tại nhiều bệnh viện trong tỉnh. Đặc biệt, hoạt động nhân văn này ngày càng thu hút

Gập ghềnh con đường đến trường

Mẹ bỏ đi khi em tròn 1 tuổi. Ít lâu sau người cha cũng qua đời vì căn bệnh ung thư, để lại em cho bà nội. Em lớn lên trong cảnh thiếu vắng tình thương của cha mẹ, nhưng lại đầy ắp tình yêu thương của bà. Tuy nhiên, sức khỏe bà ngày càng

Sống tích cực là con đường tới thành công

Một người hạnh phúc không phải là một người sống trong hoàn cảnh thuận lợi, mà là một người có thái độ sống đúng trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Có thể trong một khoảnh khắc, một quãng thời gian nào đó bất kỳ ai cũng có thể có cảm giác mệt mỏi về khó

Ca sĩ Anh Tâm kể nhân duyên đến với Phật pháp

Là một ca sĩ hát nhạc thị trường bỗng có duyên lành hát ở chùa, tham gia các công tác từ thiện Phật giáo…, ca sĩ Anh Tâm dần chuyển sang hát nhạc Phật. Mới đây, anh cho ra mắt album Lạy mẹ Quan Âm với tâm nguyện cúng dường Tam bảo. Anh còn tham

Điều kỳ diệu của cho đi và nhận lại

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh. Ảnh: minh họa Trên đường đi, hai

Richard Gere trải nghiệm cuộc sống người vô gia cư

Trong bộ phim mới của mình đang được thực hiện, Richard Gere đã trả nghiệm cuộc sống của những người vô gia cư và nhận ra nhiều điều thú vị. Hình ảnh nam tài tử gạo cội Hollywood bước ra đường chỉ với 100USD được đưa lên facebook đã gây nhiều tò mò cho người