Xã hội này cũng thật kỳ lạ. Người ta cứ bắt con dâu có nghĩa vụ chăm sóc bố mẹ chồng, vậy sao không ai nghĩ đến việc con rể cũng phải đối xử, báo hiếu lại bố mẹ vợ?
Chào mọi người, xem nhiều bài viết của mọi người trên mục tâm sự về cảnh mâu thuẫn nhà chồng và nàng dâu mà tôi thấy bức xúc vô cùng. Vậy nên tôi muốn viết ra đôi dòng cho đỡ bức bối.
Là phụ nữ sinh ra đã phải chịu nhiều thiệt thòi, đến khi lấy chồng, sinh con lại càng vất vả hơn. Đã thế ngoài việc phục vụ chồng chăm sóc con cái, họ lại còn có nghĩa vụ phục vụ cả bố mẹ chồng. Phục vụ bố chồng chưa hết còn thêm nghĩa vụ quan tâm, chăm lo cho cả gia đình nhà chồng, từ anh chị em trong nhà đến cô bác, chú thím trong họ.
Kể như có giỗ chạp nhà chồng mà quên không gửi lễ, không gọi điện hỏi han hay không có mặt xem, chẳng bị cả họ nhà chồng kể tội. Rồi như nhà ở phố mà anh em, chú bác nhà chồng có đến chơi, nhỡ quên không mua vài ba món quà cho họ đem về quê là y như rằng có cái tiếng keo kẹt, bủn xỉn. Trong khi đó, mình chầy chật vay mượn đầm đìa chẳng ai lên tiếng giúp đỡ một câu.
Xem nhiều bài viết của mọi người trên mục tâm sự về cảnh mâu thuẫn nhà chồng và nàng dâu mà tôi thấy bức xúc vô cùng. Ảnh minh họa.
Nghĩ cũng buồn cười, những nhà có con trai, đẻ con nuôi con như thế nào thì nhà sinh con gái cũng như vậy, có đứa trẻ nào tự dưng mà lớn rồi trưởng thành, đi học, đi làm, kiếm tiền được đâu.
Con trai trưởng thành báo hiếu cha mẹ cho đến những ngày cuối đời, còn con gái chưa làm gì được cho bố mẹ, đi lấy chồng là xác định “mất con” luôn, thậm chí còn phải cho chứ chẳng mong nhận được gì.
Người bố người mẹ nào chẳng mong con cái sống tốt. Bố mẹ có con gái thì chỉ mong gả con vào được một gia đình tử tế, cho con sống sung sướng. Bố mẹ vất vả sinh con, nuôi con khôn lớn bao nhiêu năm, nay phải để con đến ở một gia đình khác. Để con phải xem ngôi nhà xa lạ là nhà mình; phải coi gia đình chồng là gia đình mình; phải chăm sóc bố mẹ chồng như (thậm chí là hơn) bố mẹ mình. Thế, bố mẹ mình ở nhà ai quan tâm?
Không ít người lấy chồng rồi kêu than làm dâu khổ. Ở nhà chẳng phải làm gì, sáng ngủ dậy đã có cơm mẹ nấu; quần áo mẹ giặt là sẵn chỉ mỗi việc mặc đi học, đi làm; ốm đau có bố mẹ quan tâm, chăm sóc… Vậy mà theo con trai nhà người ta về làm dâu, sáng phải dậy sớm chăm lo cơm nước nhà cửa, tất bật đi làm, tối về tất bật cơm nước hầu hạ bố mẹ chồng, giặt quần áo phục vụ cả nhà nhà, dọn dẹp nhà cửa từ trên xuống dưới nếu không sẽ bị cho là ở bẩn.
Thế mà nào có thoải mái gì đâu, đi đâu làm gì cũng phải nhìn sắc mặt những người trong gia đình chồng mà sống. Cho dù bố mẹ chồng có tốt cỡ nào đi chăng nữa thì con dâu cũng sẽ không bao giờ sống một cuộc sống như đang ở nhà mình được. Dù có làm con dâu lấy con trai họ thì cũng chỉ là người ngoài, “khác máu tanh lòng” mà thôi.
Vợ chồng nào sống riêng còn đỡ chứ ở chung với bố mẹ chồng thì chẳng khác nào đi làm ô sin không công cho nhà người ta. Còn bố mẹ đẻ của mình, dành nửa đời khỏe mạnh nuôi con gái, nửa đời sau ốm yếu lại tự chăm sóc mình. Vậy mà cũng có yên thân đâu, nay nhìn con khóc vì bị nhà chồng chèn ép, mai nhìn con khổ sở vì chồng hành hạ, làm cha mẹ nào có thể sống yên mà mặc kệ?
Xã hội này cũng thật kỳ lạ. Người ta cứ bắt con dâu có nghĩa vụ chăm sóc bố mẹ chồng, vậy sao không ai nghĩ đến việc con rể cũng phải đối xử, báo hiếu lại bố mẹ vợ?
Chẳng thế mà nhiều nhà, sắm sửa mua hết cái này, cái kia cho bố mẹ chồng thì công khai còn vợ muốn chăm lo, giúp đỡ bố mẹ đẻ thì cứ phải lén lút, giấu giếm. Thậm chí có khi bị phát hiện ra là cả nhà chồng đành hanh rằng giấu của cho bố mẹ đẻ.
Nực cười chưa, chồng kiếm được tiền, vợ cũng vất vả ngày 8 tiếng đi làm kiếm tiền cơ mà, có ngửa tay ăn xin của ai, có lấy của nhà chồng cho đâu. Mà cho dù vợ không làm ra tiền thì người chồng cũng không có quyền như thế. Vì vợ đã hi sinh ở nhà chăm con cho chồng yên tâm ra ngoài kiếm tiền rồi. Không ít thì nhiều, tiền mà chồng kiếm ra cũng có một phần mồ hôi nước mắt của vợ bỏ ra đó. Vậy nên, vợ có dùng một phần tiền chồng đưa về đó cũng là lẽ đương nhiên mà thôi.
Thế mới nói, “muốn nhận được nụ cười thì hãy cười với người trước đã”. Anh mong được người khác đối xử tử tế với mình thì mình cũng phải đối tốt với người ta trước. Chồng trước khi muốn vợ đối xử với bố mẹ mình tử tế thì cũng đừng quên quan tâm bố mẹ vợ như quan tâm bố mẹ mình. Họ dứt ruột gả con đi chứ không ai cho không hoặc bán con cả.
Con dâu có nhiệm vụ chăm bố mẹ chồng, vậy ai chăm sóc cho bố mẹ họ đây? Ảnh minh họa.
Vợ chồng lấy nhau là để cùng nhau xây dựng tổ ấm, cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng đi hết quãng đường đời còn lại. Đàn ông ai cũng muốn vợ toàn tâm toàn ý cho nhà chồng, phục vụ nhà chồng mà không quan tâm xem họ có suy nghĩ gì, khúc mắc gì, đau khổ gì thì làm sao mong đợi điều đó xảy ra được.
Đừng cho mình cái quyền là chồng, là chủ nhà để hạnh họe, bắt bẻ khi vợ đối xử tốt với bố mẹ họ. Những người chồng vì thế trước khi trách vợ hãy xem lại bản thân mình, đã bao giờ các anh thật lòng yêu vợ, bao giờ đối xử tử tế với bố mẹ vợ mình hay chưa.
Tôi viết ra đôi dòng này chỉ mong các anh chồng hãy xem xét lại bản thân mình chứ không có ý rằng, con dâu không cần phải chăm sóc bố mẹ chồng. Vì thế, trước khi bực tức ném đá, hãy đọc kỹ và nghĩ kỹ.
Châu Quế Anh
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, báo Phật Học Đời Sống cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 0421 000 435 524
Ngân hàng Vietcombank
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)